Nãy giờ tôi và HạÏnh ngồi trong bụi lau không dám nhút nhít mà cũng chẳng lên tiếng. Khi hai người kia khuất dạng cuối đường đê thì bọn tôi đứng dậy, bổng nhỏ Hạnh lên tiếng ” câu Quân với Hạnh làm giống câu Út với chị Thảo nghe”. Tôi liền ừ rồi bảo ” Hạnh tuột quần xuống đi” . nhỏ nghe xong liền kéo quần xuống khỏi đầu gối rồi nằm xuống, tôi cũng kéo quần xuống con cu của tôi nhỏ rất rất rất nhiều so với anh út mà cũng chẳng có sợi lông nào. Tôi cũng bắt đầu đưa cu vào lồn Hạnh, cũng bắt chước anh út hẩy hẩy cái đít, Bổng có tiếng mẹ tôi kêu vô, hoảng hồn tôi vội rút con cu ra rồi mặc quần vào chạy một mạch vào nhà.
Sáng hôm sau bác tư và Hạnh tiển gia đình tôi ra tận bến đò, trong lúc chờ đò Hạnh với tôi ra gốc bần ngồi nói chuyện, Hạnh nói đủ thứ, dặn tôi phải nhớ nó , và lâu lâu về thăm quê. Nó còn bảo tôi ” mai mốt cậu về cậu với Hạnh làm chuyện đó nửa nghe”. Ðến đây thì đò cũng đã cập vào bến, gia đình tôi bước lên đò trong cảm giác bùi ngùi quyến luyến.
Mới đó mà thời gian đã trôi nhanh gần 7 năm rồi, bảy năm chưa một lần tôi về lại thăm quê, một phần vì ba mẹ tôi không có thời gian rảnh và một phần tôi cũng lo học, vì tôi học trường chuyên và phải luôn phấn đấu để đậu đại học. Sau khi thi đại học xong, trong lúc chờ kết quảthì bác tư ghé thăm gia đình tôi, bác rủ luôn tôi về quê để tôi có dịp xả hơi sau những năm dài miệt mài đèn sách. Thế làtôi khăn gói theo bác tư về thăm lại chốn xưa.
Ngày trở lại quê dường như không có gì thay đổi với tôi, điều làm tôi bất ngờ nhất là con bé Hạnh, khi gạp nó tôi không thề nào nhận ra được, ngày xưa nó không có gì đăc biệt, vậy mà bay giờ nó đẹp và dể thương một cách lạ lùng, mấy đứa hao khôi của trường tôi ở lại xa. Tôi không biết là nó có nhận ra tôi hay không, và có nhớ đến chuyện hồi nhỏ hay không, mà khi gặp tôi nhỏ đỏ mặt chỉ chào tôi một tiếng rồi chạy ra nhà sau mất hút.
Sáng hôm sau bác tư bảo Hạnh bơi xuồng đưa tôi ra đồng chơi, vì lúc này là mùa nước nổi. Ngồi trên xuồng tôi được ngắm Hanh kỷ hơn, đúng là một bông hoa hương đồng gó nội, chợt tôi lên tiếng “Hạnh lớn lên đẹp thiệt” nó thẹn thùng đỏ mặt cuối xuống nói lí nhí ” cậu Quân lớn lên cũng đẹp trai vậy”. Nó nói vậy tôi chỉ biết cười mà nhìn cảnh vật xung quanh. Chợt tôi phát hiện ra đám điên điển vàng cả một góc trời.” Mình hái bông điên điển về nấu canh đi” Tôi bảo Hạnh. Hạnh cho xuồng hướng về đám điên điển. Khi đến nơi tôi cảm thấy như ở giữa đám điên điển có gì đó, từng đợt sóng nhỏ từ trong vỗ ra, thì ra có một chiếc xuồng khác trong đó, trên xuồng lại có một cảnh tượng that khó coi, lại là anh Út đang trần truồng nằm ngửa, hai tay vịnh vào hai be xuồng, và một con nhỏ nào đó cũng trần truồng ngồi trên nhúng lên nhúng xuống, và cu anh thì nằm gọn trong lồn của nó, lúc nhỏ tôi với nhỏ hạnh không biết đó là đụ, mà bây giờ thì cả hai đã hiểu, vì vậy mà nhỏ Hạnh đỏ mặt, bơi xuống một mạch đi chổ khác.
Không biết Hạnh bơi thế nào mà xuồng tấp vào chòi vịt của ai đã bỏ hoang. Tôi nhìn thấy nó vẫn còn đỏ mặt, bổng nhiên một ý nghĩ bậy chợt hiện ra trong đầu tôi. Tôi bước lên chòi vịt, rồi bảo Hạnh bước lên theo, nhỏ không nghĩ là tôi có ý nghĩ gì nên cũng ngoan ngoãn bước theo, nó vừa lên tôi liền nắm hai ống quần nó kéo xuống, rồi vật nó ngã xuống, những động tác tôi làm chẳng khác gì anh Út lúc trước, khi tôi đưa được cu vào lồn nó thì la lên còn lớn hơn chị Thảo ngày xưa, , một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ lồn Hạnh làm tôi cảm thấy lo sợ, nhung rồi tôi cũng hẩy đít lia lịa, nhung không được lâu tôi cảm nhận có dòng nước từ cu tôi chảy ra trong lồn Hạnh, rồi con cu của tôi cũng xụi lơ, đây là lần đầu tiên tôi cảm nhân được một cảm giác khoái lạc.
Tôi mặc quần vào rồi đứng lên, nhỏ Hạnh cũng mặc quần xong nhưng ngồi khóc nức nở, lúc này rtôi mới thấy mình làm chuyện quá đáng. Tôi ngồi xuống rồi nói ” cho Quân xin lổi Hạnh, quân không cố ý tại hồi nảy…” nhỏ càng khóc nhiều hơn rồi nghẹn ngào mà nói ” câu làm vậy Hạnh không còn muốn sống nửa đâu “. Nghe tới đây tôi hoảng loạn thật sự. Tôi nói ” Hạnh ơi! Quân yêu Hạnh mà, QUân sẻ về xin ba mẹ cưới Hạnh làm vợ”. Nó bớt khóc nhưng vẫn còn ấm ức ” ông ngoại không cho đâu”. ” không cho thì Quân quỳ gối van xin vậy”. Nói đến đây thì dường như nhỏ cũng xiêu lòng” nó xuống xuồng cùng tôi bơi vào nhà nhưng vẫn còn giận tôi lắm.