Tôi hất mạnh chiếc áo con, và dùng tay xoa nhẹ vào trái đào tiên lúc này đang săn cứng. Hương cũng không kìm hãm nổi khoái cảm, nó ưỡn người để bầu ngực của mình áp chặt vào tay tôi. Chính hành động này của Hương đã làm cho cặp môi tham lam của tôi trượt khỏi nơi khu trú ban đầu và rơi dần xuống ngực. Tôi hôn lên cổ, lên ngực, và dừng môi tại núm vú của Hương. Một tay tôi bóp mạnh đầu vú, còn miệng thì ngậm chặt đầu vú bên kia. Cái Hương như mới có cảm giác lần đầu, cũng không tự chủ được, để mặc cho bàn tay của tôi lần dần xuống phía dưới. Tay tôi ngoáy tròn lỗ rốn rồi mạnh dạn chọc hẳn vào trong quần Hương. Hương không có dấu hiệu phản đối, miệng khẽ kêu a.. a.. nho nhỏ. Nhân cơ hội, tôi cũng cởi được quần Huơng và dùng tay xoa đều lên đám lông còn lơ thơ nơi bụng dưới của Hương.
Full Từng chiếc khuy áo được bung ra 18+
Từ ngày Nhà nước có chính sách đổi mới, các thành phần kinh tế bung ra như nấm, đời sống của dân chúng cũng được cải thiện phần nào. Mọi người không còn cảnh chạy ăn từng bữa, mà đã có của ăn của để. Nhu cầu giải trí cũng tăng thêm, và các loại hình dịch vụ cũng ngày càng đa dạng… Đường phố liên tục được mở rộng mà dường như vẫn chật. Tôi rẽ sang phía Hồ Tây để tận hưởng cái không khí trong lành mang nặng hơi nước. Mới cuối tháng 3 âm lịch, mà thời tiết năm nay sao nóng lạ thường. Một làn gió mát thoảng từ mặt hồ làm tôi thấy thoải mái. Bình thường, tôi còn phải chúi đầu vào đống sách vở. Năm nay học lớp 11, gần cuối cấp rồi, tôi còn phải chuẩn bị cho kỳ thi tú tài và thi tuyển đại học. Chỉ có tối thứ Bảy như hôm nay, tôi mới được nghỉ ngơi đi dạo.
Truyện Từng chiếc khuy áo được bung ra 18+
Hồ Tây thực sự là một lá phổi của Hà nội. Làn nước mát, hàng cây xanh, thoảng hương ngọc lan của những người bán dạo quyện với mùi hương trầm từ chùa Trấn quốc… Tất cả như tụ hội nơi đây, tạo nên một khung cảnh vừa hư, vừa thực. Chính cái hư hư, thực thực ấy đã đưa đoạn đường bờ hồ trở thành nơi hẹn hò của những cặp tình nhân. Tôi ngước mắt nhìn về phia bờ hồ. Những cặp trai gái đang quấn chặt lấy nhau trên ghế đá làm tôi chạnh lòng. Bỗng chốc, tôi buồn bã thở dài.
Tối thứ Bảy tuần trước, tôi và Lan Hương – cô bạn gái học cùng lớp, mà đôi khi nó có cảm giác vượt lên trên tình bạn – cũng dạo chơi ở bờ hồ tây này. Sau một hồi dạo lòng vòng hóng mát, hai đứa cùng nghỉ ngơi trên chiếc ghế đá sát bờ hồ. Khung cảnh tình tứ xung quanh đã làm cho tôi có một cảm giác rất lạ. Ở cái tuổi 16, khi tuổi nam nhi đang tràn đầy nhựa sống, những sự phát triển và hoàn thiện dần của cơ thể đã làm cho tôi cảm thấy mình tự tin hơn, và có một cái gì đó đòi hỏi rất mơ hồ. Đúng lúc cái đòi hỏi mơ hồ đó đang trỗi dậy trong người tôi thì một ánh đèn pha ô tô quét nhanh về phía gốc cây gần chỗ chúng tôi ngồi. Một đôi trai gái đang quấn chặt lấy nhau, cả hai đều trễ quần xuống dưới gối. Thằng con trai hì hục nấc mạnh dí sát đứa con gái vào gốc cây. Chắc do ánh đèn pha ô tô chiếu vào nên làm nó giật mình và quay mặt lại, và tôi chợt nhận ra đó là thằng Hùng, học lớp kế bên cùng trường của. Một phản xạ rất tự nhiện, tôi vòng tay ôm lấy bờ vai nhỏ của Lan Hương. Tôi nghiêng mặt nhìn người bạn gái, và Hương cũng ngước lên nhìn tôi. Và cũng rất tự nhiên, một đứa cúi xuống, một đứa rướn lên, hai cặp môi tìm nhau trong bóng tối. Không kìm nổi lòng mình, tôi ghì chặt người bạn gái, đôi môi rà khắp mặt của Hương, và lại trở về nơi nó từng xuất phát, đó là cặp môi đỏ mọng của người kia.