Ông cười đắc chí trườn lên cầm dương vật cà cà quanh mép cửa mình của Ti rồi từ từ nhét vào. Con Ti bắt đầu thấy thốn thốn đau đau, nó lấy tay đẩy người ông Duy ra nhưng không kịp rồi… Ông ấn một cái thật mạnh… “Áhhhhh…”. Con Ti la lên thảm thiết khi con dao bằng thịt cong cong kia xé toạc màng trinh nó. Nó tưởng như bị xé rách bởi hàng ngàng lưỡi dao. Nó khóc oà lên vì đau đớn, kể từ giờ trở đi nó đã chính thức trở thành đàn bà, một người đàn bà thứ hai đang làm tình (nói đúng hơn là bị làm tình) cũng trên đúng cái giường này… Nhưng nước mắt chưa kịp khô thì khoái lạc lạu xâm chiếm khắp người nó. Con cu cong vòng của ông Duy cứ thụt ra thụt vào, đầu cu cong cong với cái khấc to đùng cứ như đang nạo vét khắp thành âm đạo nó… Nước nhờn của nó ra thật nhiều làm cho hành trình của con cu cứ tạo ra tiếng nhóp nhép… nhóp nhép…
Ông Duy thì thấy sướng vô cùng khi con cu được bóp chặt bởi một âm đạo mới tinh vừa bị bóc tem. Khoái cảm xen lẫn sự đắc chí đang tỏa khắp người ông. Hai tay ông xốc luôn hông con Ti cho hổng lên. Ông khoái chí nhìn xuống cái âm hộ xinh xinh hồng hồng đang được con cu ông thụt ra thụt vào mà trong lòng vô cùng phấn kích… Ông bỗng dưng bật ra thành lời:
– Ba yêu con, Ti ơi!… ưhm ưhm… ba sướng quá… Ah ah ah ah… ba ra …ba ra…ah ah.
Chịu không nổi nữa, ông Duy bắn phọt tinh khí nóng hổi vào trong người con Ti trong khi con Ti cũng đang gần đến cực đỉnh cảm nhận thấy dòng tinh khí lan toả khắp âm đạo thì bắt đầu co bóp liên hồi rồi cũng xuất khí ào ào hòa vào khí của ông Duy. Ông Duy nằm vật ra ôm Ti vào lòng sung sướng. Máu trinh vẫn còn vương đầy trên con cu ướt nhẹp tinh khí. Ông vừa trở thành một kẻ sát trinh.
Hai cha con đang nằm mơ màng hưởng thụ lạc thú không hề hay biết là có kẻ thứ ba vừa xuất hiện trước cửa phòng.
– Trời ơi! Ông làm cái trò khốn nạn gì với con tôi vậy hả? – Bà Linh (Mẹ Ti) hét lên giọng uất ức – Ông có phải là con người không?
Bất ngò nghe tiếng hét, hai cha con giật bắn người bật dậy. Ti quơ vội cái mền che lấy thân hình đang lõa lồ còn dính đầy tinh khí. Còn ông Duy thì trong vài giây trấn tĩnh chạy ra vừa bịt miệng bà Linh vừa đóng sập cửa lại. Bà Linh vùng ra khỏi tay ông Duy nhưng ông cũng kịp nhào theo ôm ghì lại đè nằm sấp xuống giường. Ông Duy phân trần giải thích:
– Bà từ từ nghe tôi nói chứ! La ầm lên người ngoài nghe thấy hết làm sao?
Bà Linh vừa khóc òa vừa nói:
– Ông làm như vậy làm sao tôi không la lên được! Hu hu hu…. Hoặc là ông giết tôi đi hoặc là tôi tự chết cho khỏi phải xấu hổ với mọi người. Hu hu hu…
Ông Duy phân bua giọng hối hận:
– Anh xin lỗi em một ngàn lần. Dầu gì thì mọi chuyện cũng đã lỡ rồi. Anh không bao giờ muốn em chết và anh sẽ không để cho em chết. Anh thật là có lỗi. Anh hứa với em sẽ không bao giờ bỏ rơi em đâu. Nếu em muốn anh thề thì anh sẽ thề một ngàn lần…
– Thề cái gì mà đến một ngàn lần? – Giọng bà Linh chua chát – Cho dù anh thề một triệu lần thì chuyện này tính sao đây?
– Anh… Anh… Anh thực tình rất yêu em… Anh… Anh nghĩ chuyện này cũng không đến nỗi gì nghiêm trọng vì Ti không phải là con ruột anh…
– Anh khốn nạn lắm… Hu hu hu…
– Để anh nói đã… Anh sẽ thương yêu và chăm sóc cho mẹ con em suốt đời anh. Anh hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi hai người.