Tôi là 1 độc giả của website này nhưng rất ít khi đọc mục Tâm sự. Bởi đây là mảnh đất màu mỡ của các nàng sướt mướt mà tôi chẳng thích dây vào. Với lại bản thân tôi khá mạnh mẽ, thẳng thắn và sống theo chủ nghĩa bản năng nên tôi thấy ít nhiều lạc lõng nếu comment vào đây.
Nhưng hôm nay, thấy tít “Đàn bà bây giờ dễ dãi, dê chẳng kém gì đàn ông”, tôi phải nhảy ngay vào đọc và bỗng nhiên viết đôi lời phản hồi. Một phần cũng vì bài viết này đang chạm đúng phải nọc của tôi.
Đúng, tôi thừa nhận đàn bà bây giờ dễ dãi hơn, thoáng hơn trong chuyện tình dục. Nhưng như thế thì sao hả cậu em Nguyễn Duy? Thời đại bây giờ nam nữ bình đẳng, chẳng lẽ chỉ có đàn ông mới được quyền sống đúng với bản năng của mình à?
Đúng, tôi thừa nhận đàn bà bây giờ dễ dãi hơn, thoáng hơn trong chuyện tình dục.
Tôi xin tự giới thiệu, tôi 32 tuổi, là người phụ nữ đã có một đời chồng và đang nuôi con nhỏ 2 tuổi. Sau khi ly hôn, tôi có đời sống tình dục cực kì thoáng, hơn cậu em Nguyễn Duy nhiều. Mấy cái chiến tích cậu khoe khoang, “phình phường” như cân đường hộp sữa lắm.
Cậu em đừng tự vỗ ngực tự sướng, tự cho mình hấp dẫn. Có khi cậu chỉ là một công cụ tiết dục hay nói theo thuật ngữ của cánh đàn ông, cậu là “rau sạch” cho một số phụ nữ mà không biết đấy thôi.
Nếu cậu tán được các gái chân dài, xinh như hoa hậu thì hãy khoe khoang. Chứ toàn ăn tạp, ai cũng chơi, thậm chí là cả gái quen vu vơ qua mạng mà cũng “chiến” thì cậu xoàng quá.
Tôi cũng là trinh nữ cho đến tận đêm tân hôn. Tôi giữ gìn và trao nó cho người chồng của mình với hi vọng về tương lai đầy hạnh phúc. Nhưng cuộc sống hôn nhân không ấm áp như tôi tưởng. 29 tuổi, sau 4 năm làm dâu, tôi li dị.
Thú thực, tôi và chồng cũ khắc nhau quá nhiều điểm, trừ sex. Nếu không có sự hòa hợp trong sex, có lẽ cuộc hôn nhân ấy đã chấm dứt ngay sau 2 tuần chứ chẳng kéo dài được 4 năm như vậy.
Từ khi nếm mùi tình dục, tôi biết rằng mình rất thích và giỏi chuyện ấy. Bởi vậy, sau khi bỏ chồng, tôi không chịu đói được quá lâu. Đối tượng “giải đói” ban đầu của tôi cũng là mấy cậu em công sở có thói huênh hoang và quan hệ bừa bãi như Nguyễn Duy đây.
Nhưng càng về sau tôi càng thấy nhàm chán. Tôi ghét kiểu đàn ông quá sành sỏi chuyện ấy. Lí do là vì những tên này lúc nào cũng nghĩ mình là chuyên gia và thích thể hiện, không chịu nổi khi mình kém cỏi người phụ nữ về mặt này.
Tôi đổi sang sở thích “cua” và dẫn dắt các chàng trai tân vào đời. Mấy năm gần đây, tôi đã “thịt” được 7 chàng ngố tàu còn zin 100%.
Vì lấy chồng rồi, tôi cảm nhận được sex với trai tân có cái thú riêng của nó. Hầu hết các chàng này còn lớ ngớ, không giúp tôi có cảm giác mạnh như các chàng lão luyện nhưng được cái là đáng yêu lắm, cứ như con thỏ non trên giường. Nhìn cái vẻ rụt rè, hồi hộp của các giai tân là đã có hứng yêu. Giá như lúc nào đàn ông cũng hiền và nai như thế có phải tốt không.
Tất nhiên, tôi chỉ đào tạo ngắn hạn các trai tân 1 thời gian chứ chẳng bao giờ tiến đến quan hệ lâu dài. Một là trai tân cũng chẳng muốn lấy nạ dòng. Hai là tôi sợ hôn nhân như sợ quỷ.
Trai tân tôi từng qua lại có 2 loại. Thứ nhất là các cậu thanh niên choai choai muốn được một bà chị lão luyện như tôi chỉ dạy cho biết “mùi đời”. Mấy cậu này thì dễ cua thôi, thậm chí chẳng cần phải tốn công, họ tự tìm đến xin bái sư ấy chứ.
Kiểu trai tân thứ hai là loại hàng quá lố chưa khui. Mấy ông này già đầu nhưng vẫn còn trong trắng. Tôi nói ra chắc nhiều người không tin nhưng quả thật, trong bộ sưu tập trai tân của tôi có đến 3 lão như vậy.
Ba ông này đều thuộc dạng đầu to mắt cận, sống 1 cách rất lí trí. Quan điểm của mấy ông là quyết dành zin cho vợ của mình. Và dĩ nhiên , vợ cũng phải zin nốt. Các lão giữ gìn bản thân hơn cả con gái, không tơ tưởng đến ai khác ngoài vợ tương lai. Họ thật rõ là nực cười và cổ lỗ sĩ phải không?
Thế nhưng những người cổ hủ và hâm hâm như thế mà tôi dụ được lên giường mới tài. Tôi phải bỏ ra rất nhiều công sức mới có thể thuyết phục được mấy hàng cũ rích nguyên tem đó.
Phải rất cao thủ chứ không phải ai cũng làm được như vậy đâu. Thế mới gọi là có sức hút, là sành sỏi chứ trình độ như cậu Nguyễn Duy đã đáng kể gì.
Tôi không trách cậu em sống bệnh hoạn, quan hệ lăng nhăng như cả đống chị em khác nhảy vào bình luận. Cái tôi không ưa ở đây là chuyện cậu em tố cáo, tỏ ra khó chịu với phụ nữ dễ dãi, sỉ nhục những chị em thoáng về mặt tình dục như tôi.
Nói có sách mách có chứng luôn cho Nguyễn Duy này, theo các nghiên cứu khoa học, phụ nữ có ham muốn tình dục lớn hơn đàn ông nhiều. Nhưng chỉ tại nước mình vẫn đầy rẫy những khuôn phép giới hạn con người này, phụ nữ không được thể hiện công khai ham muốn ấy. Thế mới có chuyện một gã Don Juan lại đi chê bai, dè bỉu gái ham tình dục.
Tôi biết khi viết bài lên đây, tôi biết kết cục của tôi cũng sẽ bi thảm chẳng khác gì Nguyễn Duy. Nhưng tôi chẳng việc gì phải xấu hổ, giấu diếm. Tôi dám làm những điều mình muốn mà không ngại đàm tiếu xã hội.
Đàn bà thoáng, dễ dãi thì sao? Suy cho cùng ai mà chẳng có nhu cầu tình dục.
Tôi biết thừa, nhiều người phụ nữ khát tình suốt ngày qua lại với đàn ông nhưng tìm mọi cách che giấu. Nhiều phụ nữ khác thì “yêu” tư tưởng, đầu mơ mộng đến đàn ông nhưng lấp liếm. Tất cả chỉ vì sợ thiên hạ xì xào mình quá nhiều ham muốn.
Tôi ghét nhất những lời nhận xét về chuyện dễ dãi của phụ nữ. Tôi biết mọi người chỉ ném đá Duy vì cậu ta lăng nhăng mà lại đòi lấy gái chính chuyên làm vợ. Còn vấn đề đàn bà dễ dãi mà cậu ta đưa ra, mọi người ủng hộ rầm rầm.
Tại sao một bản năng sinh lí tự nhiên, 1 chức năng bình thường của con người mà dân tình lại đem ra mổ xẻ, dè bỉu nhể? Đàn bà thoáng, dễ dãi thì sao? Suy cho cùng ai mà chẳng có nhu cầu tình dục. Chỉ có điều, có những người nhu cầu cao hơn người khác, sở thích đặc biệt hơn người khác 1 chút thế là đã bị khinh bỉ.
Tôi phỉ nhổ vào lối sống đạo đức giả ấy của đại đa số mọi người này. Hãy sống vui, sống thật trọn từng khoảnh khắc đi, kể cả trong chuyện ấy nữa. Đời được mấy tí mà phải khép mình vì mấy định kiến xã hội vớ vẩn.
(Tin Giới tính hay nhất tại Ditnhau18.com)