Cho dù thế, chỉ sau một thời gian ngắn ngủi, cái quan hệ “business” giữa Hương và Quang đãtrở thành thân mật hơn. Nàng đã gan dạ nhận lời đi ăn trưa với Quang, một chàng trai thua nàng tới hơn 6, 7 tuổi. Hương đủ biết việc nàng làm rất là sai trái. Nàng cũng hiểu rằng Quang đang gạ chuyện bay bướm với nàng chứ. Thế mà nàng vẫn lẳng lơ thả diều trong cơn gió đầy quyễn rũ đang thổi mạnh từ cõi thiên thai ra. Và cái chuyện có thể xẩy ra đã xẩy ra.
Mea Culpa – nàng đã có lỗi.
Nàng đã có lỗi với anh Tâm, ông chồng của nàng. Như một con trâu điên lao cổ vô đầu máy xe lửa, Hương đã điên khùng nhào vô cái cuộc tình lén lút với Quang – một cuộc tình đầy tội lỗi nhưng rất tuyệt vời. Lúc nàng mới sang Mỹ, trong cái tình trạng “chân ướt chân ráo”, nàng đã theo lời bạn bè đi học nghề sơn móng chân tay. Nàng đã cực khổ đi làm công cho người ta, chịu đựng cái tình trạng “sáu bốn”, chủ ăn 6, thợ ăn 4. Và khi cô bạn giới thiệu nàng với anh Tâm, nàng đã vội vã nhận lời hỏi cưới. Nàng cũng cần dựa đầu lên vai của một người phái nam để nàng có tí an ủi trong cái đời sống khó khăn trên đất khách quê người. Nàng không còn phải cô đơn “chạy” theo việc làm, dọn từ tiểu bang này qua tiểu bang nọ, ăn thuê ở mướn ở nhà người chủ tiệm nữa.
Sau nhiều năm kinh nghiệm, Hương đã tự để dành đủ được số vốn để mở tiệm Nail riêng. Bây giờ nàng làm bà chủ, ăn 6 phần của thợ, tiền mặt hàng tháng “take home” cũng khẩm. Đời sống hàng ngày trở nên dễ thở hơn, nàng đã có nhiều cơ hội hơn để chăm sóc tới cái sắc đẹp, cái ham muốn ăn diện của mình.
Nhưng nhiều lúc khi nàng nằm suy nghĩ trên giường sau khi mở mắt thức dậy, nàng vẫn thấy nàng thiếu thốn một phần quan trọng nào đó. Nàng đã sắp vào lứa tuổi xế chiều, thế mà nàng và anh Tâm vẫn chưa có tin mừng sau nhiều năm ăn ở chung nhà, chung gối. Kiếp nhân sinh của người phụ nữ đâu phải là lâu dài mãi mãi, vậy mà ông chồng lại chẳng quan tâm gì cả, cứ ỳ thần cụ ra. Mỗi lần nàng nhắc tới chuyện xây dựng gia đình, vợ chồng lại cãi lộn, mở cuộc “chiến tranh” nóng lạnh. Ổng lại chẳng có trí để tiến lên trong đời, cứ lù lù ngồi một chỗ, rồi ỷ lại để kệ nàng lo lắng cho đời sống hai người.
Enough – nàng không tài nào chịu đựng được nữa.
Mr. CPA của nàng lại là một tên giỏi về cái trò nịnh bợ tán gái. Cái hôm đầu tiên khi hai người ngồi ở bàn ăn ban trưa, hắn đã lẻo mép đổi chuyện từ luật lệ bớt thuế má cá nhân của ông George W. sang mấy câu truyện tình dục đăng ở trên Internet. Hương vừa lái xe vừa tự bật tiếng cười khi nàng nhớ lại cái giây phút nửa dại dột, nửa khôi hài ấy. Nàng biết nàng là một con cừu già đã bị mắc bẫy của chú chó sói non! Nhưng thật sự Quang đã làm nàng thật “ướt” quần trong lúc tán chuyện qua lại với hắn…..
– Vậy lúc đọc mấy câu truyện … ấy ở trên Net, … Quang … thấy sao? – Hương ngập ngừng nói, mấy câu lãng mạn làm như bị vướng lại trong cổ họng.
– Thì thấy … rất là … ngồ ngộ đó mà, chị Hương.
– Ngồ ngộ là sao cơ chứ?
– Thì thấy thật là … hh … hứng đó.
Hương mím đôi môi lại, hít một hơi thở dài. What I am doing? ,,,,, nàng tự nhủ. Nàng không ngờ nàng lại thấy thật hứng thú qua những lời nhảm nhí của Quang.
– Vậy chứ … Quang phải làm gì … để hết hứng?” – lời nói của Hương rung động, cơn dâm trong trái tim đang tràn ra khắp thân thể làm cặp đùi của nàng không cần thúc đẩy đã tự khép chặt lại ở dưới tấm khăn trải bàn.
Tên Quang há hốc miệng một cách ngạc nhiên. Hắn không ngờ rằng cái con diều đằng trước mặt hắn lại bay phất phới theo cái chiều gió dâm đãng cũa hắn thật dễ dàng như vậy. Quang càng thấy khoái chí hơn, tiếp tục nói tiếp.
– Em … lấy cái đàn guitar ra … khẩy.
Hương ôm miệng cười khăng khắc. Hề hề, cậu “em út” này cũng biết ăn nói lắm ấy chứ.
– Chị quên mất em cũng là một anh chàng nghệ sĩ. Vậy chứ em … khẩy đàn … một mình … hay khẩy đàn với ai?
– Thì … một … một mình chứ. Em độc thân mà … đâu có cô nào ca nhạc .. chung với em.
Hương quay mặt sang một bên, không nói một lời. Hai người ngồi im lặng, một lát sau, Hương nói tiếp.
– Vậy chứ … Quang có fantasy … riêng không?
– Fantasy? Fantasy như ở trên Net đó hở?
– Yes.
Quang suy nghĩ đôi chút. Hắn uống một ngụm nước đá lạnh rồi trả lời Hương.
– Em …. fantasize … em là người trong cuộc … của một cái … affair.
– Y…. yes?
– Cái affair này giữa em và một người đàn bà lớn tuổi hơn em. Một người đàn bà đã có chồng.
Hương nín thở. Cái giọng êm dịu của Quang đang đưa đẩy nàng vô trong giấc mộng cấm. Nàng muốn nhắm nghiền đôi mắt đang lim dim lại, để nàng dễ hình dung ra những lời diễn tả của Quang hơn. Nhưng nàng vẫn mở đôi mắt lả lớt của mình, nhìn thẳng vô cặp mắt đen sáng quắc như mắt chim diều hâu của chàng trai đẹp trai đang kể chuyện cho nàng nghe. Hôm đó, Quang mặc cái áo sơ mi trắng, cái thuyền buồm nhỏ của hiệu Nautica khâu trên túi áo bên trái. Chàng đeo cái cà vạt mầu đỏ đậm trên cổ, ở trên cà vạt có nhiều đường vẽ vàng xanh đỏ thật phức tạp. Hừm … nếu muốn hiểu biết tâm lý, sở thích của người đàn ông, hãy nhìn tới cái loại cà vạt mà họ chọn lựa. Hương tự nhủ không biết Quang là một người như thế nào ở ngoài đời và trong phòng the, chắc rất là … phức tạp.
– Và hôm đầu tiên … hẹn hò nhau … em sẽ mời người phụ nữ đó đi ăn trưa.
– Rồi sao nữa Quang? ngực nàng nhô lên nhô xuống đều đặn, hai núm vú đã bắt đầu nhỏng dài ra vì nứng.
– Tới lúc ăn xong … em sẽ kề môi bên tai người đàn bà ấy … và em sẽ nói thật nhỏ, xin nàng … làm một chuyện.
– Chuyện gì vậy?
– Em sẽ hỏi nàng có thể vô trong phòng toilette và … cởi bỏ … quần lót ra … được không.
– T….ttt … tức là không mặc quần trong ?… ??
Cái đáy quần xì-líp bằng satin mầu kem hột gà của Hương lúc bấy giờ đã ướt đẫm. Hương cảm thấy hơi khó chịu. Nàng phải chồm mông lên, luồn tay trên váy đầm điều chỉnh cái eo quần lót lại. Nàng muốn xỉu đi vì mắc cỡ.
Hương cong hai chân lại dưới bàn, kẹp hai mắt cá chân lại với nhau, đong đưa co bắp đùi nàng lên xuống. Một cảm giác sướng tuyệt chạy từ háng nàng lên trên ngực, toả ra ngoài nền không khí theo từng hơi thở phập phồng của nàng. Hơi ấm của nàng toát ra từ từng cái chân lông trên mình, mang theo cái hương vị nước hoa Chanel No. 5 ngọt ngào thơm phức bay bổng từ da thịt. Hai cánh bướm ở trong vùng tam giác cấm của nàng đang từ từ tách ra, nở rộng ra. Quang đã mở cửa mời nàng bước vô trong cái đầu óc đen tối của hắn, và nàng đang tụt mình lên xuống trên cái cầu vồng bảy mầu loè loẹt ở trong cái trí óc tưởng tượng thật phong phú mầu mè của Quang.