VN88 VN88

Thều thào mắt lim dim tận hưởng khoái lạc

Chỉ nói được có bấy nhiêu hắn trân người nả hàng loạt tinh trùng vào trong lồn chị hai Ngọc. Đang tê mê thấy hắn bị cướp cò chị cuống cuồng vịn vai hắn nâng lên hạ xuống để tranh thủ sự cọ sát thêm chút nào hay chút đó. Khiến hắn phải gào lên vì sướng và nhột… Aaahhhhh… Không gào lên sao được vì đây là lần đầu tiên được đưa ” thằng nhỏ ” vào chốn thiên thai. Cái đầu khấc vẫn còn trinh nguyên nhạy cảm, chưa chai lỳ thì làm sao mà chịu nổi. Phần chị hai Ngọc thì đang thầm trách mình vội vàng quá, biết vậy mình dạo trước một bản cho nó “ra”, đợt hai mới cho nó nhập cung. Bây giờ trong lồn chị óc ách đầy tinh dịch của nó làm chị không thấy thoải mái chút nào. Tính của chị là như vậy, chỉ khi nào chị cảm thấy hoàn toàn no nê, thoả mãn và muốn kết thúc màn ân ái với ai, thì chị mới để cho họ bắn tinh trùng vào trong thâm sâu của chị. Bởi vì theo chị ma sát cũa hai bộ phận sinh dục sẽ bị giãm đi, và sẽ làm mất sướng nếu như trong lồn chứa đầy ắp tinh dịch, chị nghĩ chỉ cần nước lồn của chị rỉ ra là đủ lắm rồi.

theu thao mat lim dim tan huong khoai lac

Full Thều thào mắt lim dim tận hưởng khoái lạc 18+

Người ta gọi hắn là Đắc Đen, phù hợp với nước da lai Mỹ, đen bóng của hắn. Chính hắn cũng không nhớ nổi cha mẹ là ai, hắn chỉ nghe người ta kể diễu lại rằng: Cha của hắn có lẽ là tên lính Mỹ đen nào đó đã tình cờ nhổ bãi đờm trắng vào lồn của mẹ hắn, trúng vào ngày rụng trứng nên sinh ra hắn. Đến khi Sài Gòn thất thủ thì mẹ hắn đi buôn cà phê lậu để nuôi hắn. Một hôm trên đường từ Bảo Lộc về Sài gòn, xe bị lật rơi xuống đèo. Mẹ hắn chết liền tại chỗ không một lời trăn trối. Vì có họ hàng xa đến nỗi đại bác bắn vài quả mới tới với mẹ hắn, nên chú Tư bảo lãnh mang nó về nuôi, đồng thời chú cũng mong mỏi vì chuyện làm phước này mà bà vợ chú sẽ thoát khỏi cơn bịnh ung thư hiểm nghèo. Tuy nhiên chỉ được vài năm, thì thím Tư cũng đành nhắm mắt ra đi để lại cho chú Tư đứa con gái xấp xỉ tuổi của hắn. Buồn đời chú Tư suốt ngày say xỉn không còn thiết đến làm ăn, nhìn ngó gì đến hai đứa trẻ nữa. Gia cảnh càng lúc, càng sa sút, một thời gian sau chú Tư phải bán nhà dời về ở chui rúc trong con hẻm nghèo nàn, cạnh ga xe lửa Bình Triệu.

truyen theu thao mat lim dim tan huong khoai lac 18

Truyện Thều thào mắt lim dim tận hưởng khoái lạc 18+

Hắn đã không còn đi học từ lâu vì chú Tư không còn kham nổi đóng tiền học cho cả hai đứa. Hằng ngày hắn vác thùng đồ nghề đi đánh giày khắp nơi. Thời gian thấm thoát trôi qua, Hắn bắt đầu bước vào cái tuổi trổ mã vụt cao bổng lên. Hắn thôi không đi đánh giày nữa mà làm bất cứ việc gì như đấm bóp, giác hơi, gánh nước thuê cho đến khuân vác… Càng lao động cực nhọc thân hình hắn càng phát triển to lớn. Những thằng bạn trong xóm cùng trang lứa với hắn ngán hắn lắm. Hắn không những to con mà còn học được ngón nghề phóng dao của anh Bảy què một tay du đãng khét tiếng một thời của con xóm này. Có đứa kể lại anh Bảy què nhận hắn làm đệ tử vì chịu cái tài đấm bóp của hắn và cái bản tính gan lỳ của hắn. Riêng phần hắn thì cũng phục anh Bảy què lắm vì chính mắt hắn thấy: Chỉ một mình anh với mấy con dao trong người mà đã đuổi được cả đám du đãng đến quấy phá cái quán nhậu của bà chị anh ta. Hằng ngày nếu rảnh rỗi là hắn tìm đến phục vụ đấm bóp free cho anh Bảy, rồi nghe anh Bảy kể chuyện, cũng như chỉ dạy những mánh khoé mà thuở xưa anh ta đã từng lăn lóc trong chốn giang hồ. Mấy lúc gần đây hắn cứ bắt anh Bảy kể cho nó nghe những mảnh tình của anh Bảy. Đến những khúc gây cấn là con cặc của hắn độn cái quần lên thành một cục thù lù. Anh Bảy biết hắn đang đến tuổi tò mò về sex nên tận tình giải thích cho nó nghe về những tuyệt chiêu trong tình trường của anh. Có lần cao hứng anh hứa sẽ dẫn nó đi “khai cu”. Nhưng chưa kịp thì trong đợt làm sạch thành phố Công an ập đến nhà bắt anh Bảy đi cải tạo mất tiêu…

…Một hôm trời chạng vạng tối hắn lò mò về nhà.Tới đầu hẻm thì gặp chị hai Ngọc đang lè lặc tay xách nách mang. Chị Hai “Ngọc-Hành” tên của chị và chồng được mấy người trong xóm tếu lâm ghép lại để gọi. Đã từ lâu chị ở goá nuôi đứa con gái duy nhất ăn học. Kể từ khi anh Hai Hành, chồng chị chết lảng xẹt vì viên đạn lạc ghim trúng đầu, trong khi đứng trước cửa nhà phì phèo điếu thuốc lá hồi tháng tư 75. Người ta thắc mắc không biết chị làm nghề gì mà chỉ thấy chị rời nhà từ lúc sáng sớm đến chiều tối mới về. Mấy người trong xóm xấu miệng thì nói là chị hai Ngọc làm gái bao. Nhưng thật ra chị đi làm vú em cho gia đình một ông thầu khoán cũ gần chợ bến thành. Gia đình ông ta chỉ thích mướn người sạch sẽ. Cho nên mỗi lần ra đường là chị Hai Ngọc luôn tươm tất, thơm phức vì vậy mà mấy người trong xóm nhà lá mới có cớ xì xèo…
– Chị Ngọc xách gì nặng dzậy để em xách dùm cho.
– Ủa Đắc hả, chị mới đi chợ Bến Thành dzìa, Ừ xách dùm chị cái giỏ trái cây này cái, nặng muốn rụng tay luôn.
Hắn nhanh nhẩu đón lấy cái giỏ, tay hắn chạm vào tay chị hai Ngọc , cảm thấy bàn tay chị mát rười rượi. Đi bên cạnh chị hai Ngọc, mà người hắn cứ nóng ran, rạo rực vì mùi nước hoa, từ thân thể chị hai Ngọc thoang thoảng bay vào mũi.
– Ấy da! lâu ngày hỏng để ý, em lớn bộn rồi nhen Đắc.
– Trời đất! Bộ chị muốn em nhỏ xíu hoài, hỏng lớn sao chị hai?
Quả thật hắn cao bổng lên, hơn chị hai Ngọc cả cái đầu rồi còn gì, thân hình hắn vạm vỡ với các bắp thịt thì săn lại vì những năm tháng khuân vác và gánh nước thuê.
– Fusssss mệt quá! vô đây uống miếng nước rồi hẵng dzìa.
Chị hai Mỹ đẩy cổng vừa bước vào nhà, vừa mời hắn. Con Lệ thấy má mình về từ bên trong chạy ra nhăn nhó:
– Má đi đâu mà lâu quá trời à! Con đợi má muốn chết, con sang nhà con Chi làm bài đây, chút tối khuya con mới dzìa.
Nhìn thấy đứa con gái bắt đầu dậy thì, lòng chị hai Ngọc bỗng dâng lên một nỗi buồn và nuối tiếc cái gì đó mà chị chưa kịp hiểu thấu.
Thấy Đắc đang hau háu nhìn vào ngực Lệ, chị hai Ngọc liền gọi giật lại
– Lệ à đứng lại má biểu coi, con ăn cơm chưa? rồi tiến lại gần Lệ nói khẽ
– Con lớn rồi ra đường phải mặc “xu-cheng” chớ.
– Đâu sao đâu má. Lệ cười lớn, rồi phóng ra đường. Chị hai Ngọc lắc đầu, tắc lưỡi rồi nói:
– Con nhỏ này thiệt tình, ngồi chơi nhen Đắc để chị xuống bếp làm cho cưng ly nước.

VN88

Viết một bình luận