VN88 VN88

Sảng khoái tột đỉnh với bầu vú non căng tròn

Nhưng chàng bỗng buộc miệng nói luôn:
– Ủa, chú cũng họ Ngô, chẳng lẽ có sự trùng hợp ngẫu nhiên.
– Đúng Ngô Thị Ngọc Lan là cháu của chú. Ba nó là anh ruột của chú. Nhưng điều cháu gây ngạc nhiên không ít với chú là vì sao cháu biết nó? Lan và bà mẹ đã chết vì tai nạn xe cộ cách đây mấy năm rồi mà.
– Lan và mẹ chết vì tai nạn xe cộ?
– Phải, chính anh Hai chú lái xe đưa vợ con đi Vũng Tàu chơi. Vì hơi men chếnh choáng, ảnh gặp tai nạn vô tình đã giết chết cả vợ và con.
– Trời!… Thì ra là thế.
– Nhưng… do đâu mà cháu quen biết với Ngọc Lan. Lâu nay chú không hề nghe cháu nhắc nhở gì cả.
– Cháu không nhắc vì đâu biết Lan là cháu của chú. Tuy nhiên, mỗi cuối tuần cháu đều lên nghĩa trang để thăm Lan và mẹ Lan.
– À, thảo nào chú có nghe cô Thủy thư ký nói qua dường như cháu có người thân nào đó đã qua đời và thường hay đi thăm mộ.
– Nghĩa là chú có biết nơi an nghỉ của Lan và mẹ?
– Biết, vì quá bận rộn nên chú ít có thời gian để ghé đến thăm mộ chị dâu và cháu Lan được. À, cháu giải thích cho chú biết do đâu mà cháu đi thăm hai người đã khuất thường xuyên như thế?

Nguyễn Sinh chậm rãi kể lại tất cả câu chuyện. ông Minh Thành lặng yên ngồi nghe, vẻ xúc động lộ rõ trên nét mặt. Lúc Sinh chấm dứt câu chuyện mà hai người vẫn lặng lẽ nghĩ ngợi mông lung. Mãi một lút sau, ông Minh Thành mới lên tiếng:
– Thật đúng là huyền bí và hoang tưởng khác nào chuyện liêu trai.

Nguyễn Sinh bồi hồi xúc cảm. Chàng nhìn ông Minh Thành đầy vẻ biết ơn:
– Chính nhờ vong linh Lan và bác gái xui khiến nên cháu mới tình cờ gặp chú để rồi được chú giúp đỡ nên người như ngày hôm nay. Dạ, còn bác trai đâu cháu không gặp?
– Từ ngày mẹ con Lan qua đời, anh Hai của chú càng buồn khổ ray rứt, cuối cùng anh lâm trọng bịnh tâm thần.
– Hiện giờ bác ấy ở đâu hả chú?
– Ảnh được chú đưa đi ngoại quốc chữa trị nhưng vẫn không hết. Hai tháng trước ảnh bỗng tỉnh hẳn lại và nhắn chú qua gặp ảnh gấp.
– Thì ra chuyến đi vừa rồi là chú đi gặp bác trai ba của Lan?
– Đúng. Và lạ lùng vô cùng. Ảnh kể cho chú nghe có gặp vợ và con báo tin là đã có rể. Chú không tin ảnh lành bệnh khi nghe chuyện. Nhưng bây giờ thì chú đã hiểu.
– Còn hiện tại bác trai như thế nào?
– Chú đưa ảnh qua Thụy Sĩ nghỉ an dưỡng và chính ảnh trao cho chú bức ảnh cô gái mà cháu vừa xem lúc nãy bảo chú đi tìm hôn nhân cho nó.
– Cô đó là gì của bác trai hở chú?
– Con gái anh Hai chú. Nó là chị con Lan, nhưng cùng cha khác mẹ. Nhưng hai đứa giống nhau như đúc.
– Thảo nào vừa nhìn thấy cháu cứ ngỡ là Lan… Cô ấy hiện giờ ở đâu chú có biết địa chỉ không?
– Cô ấy hiện ở Ô Môn, Phong Dinh với bà ngoại.
– Ủa, cùng quê với cháu và cả bác gái nữa à?
– Đúng thế, và càng đặt biệt hơn nữa là cháu Ngọc Hiếu và Ngọc Lan đều chung bà ngoại.
– Vậy là sao?
– Mẹ Ngọc Hiếu là chị ruột của mẹ Ngọc Lan. Khi anh Hai chú yêu và cưới chị Lan Hoa được một năm, chị ấy sanh ra Ngọc Hiếu thì qua đời do đẻ khó. Chị Lan Anh thay chị chăm sóc cháu, từ đó phát sanh tình yêu, anh Hai chú xin cưới luôn cô em vợ sau khi mãn tang vợ… Có điều Ngọc Hiếu lớn lên chỉ mến bà ngoại mà không chịu ở với cha.
– Bây giờ Ngọc Hiếu làm gì vậy chú?
– Cô giáo dạy trẻ em bệnh tật.
– Cô ấy hy sinh, chịu khó thế à?
– Hiếu giống tính mẹ, rất thích công tác xã hội.

VN88

Viết một bình luận