Từ ngày có mặt chú Phúc, mọi sinh hoạt ưong nhà có vẻ được thu ngắn lại, việc đi ngủ sớm của Thoa dã trở thành thói quen không ai cần thắc mắc. Nàng đã có nói với Lyly điều này:
– Mẹ cần thức dậy vào sáng sớm ngày mai để đi làm. Thức khuya quá, sáng dậy không nổi…
Lyly cũng hiểu được như lời mẹ nói, thức khuya thì không thể dậy sớm, càng không thể dậy sớm vào những đêm khuya đột nhiên, cô nghe thấy có những rung động nhẹ nhàng, giống như trước kia Lyly đã âm thầm trở dậy, rón rén đến nhìn lén vào trong căn phòng của mẹ để biết rằng, những lần như vậy, mẹ với chú Phúc đang làm gì.
Căn nhà đối với Lyly thường ngày đã có quá nhiều sự nhàm chán ngoài giờ học ôn bài vở trong trường. Nhưng kể từ ngày có mặt chú Phúc, thì mối quan hệ giữa hai mẹ con càng trở nên cách biệt hơn. Hai mẹ con nàng ít có dịp cùng nhau tâm sự như trước, mặc dù Thoa luôn luôn tỏ ra quan tâm săn sóc và chiều chuộng Lyly hết mực. Nàng thường nói:
– Lúc này mẹ hơi bận việc, không có thời gian nhiều để gần gũi với con như trước. Nếu có gì cần, con cứ cho mẹ biết.
Giống như mẹ nói thì để mà nói cho đỡ trống trải câu chuyện, chứ Lyly nào có nhu cầu nào cần gì ở mẹ. Ngày hai bữa cơm và tiền tiêu vặt trong trường thì mẹ đã chu cấp thừa đủ. Chỉ có việc phải lái xe đưa đón Lyly tới trường, đôi khi cũng là một trở ngại cho công chuyện làm ăn của mẹ. Cho nên, cấp sau này, khi đã trở thành “người trong nhà”, có lần mẹ đã đề nghị:
– Hay là những ngày mẹ bị bận việc, chú Phúc sẽ thay mẹ để đưa dón con cũng được chứ gì?
Nghe mẹ đề nghị, Lyly cũng chẳng biết phải trả lời ra sao. Thôi cứ để tùy mẹ muốn sao cũng được Vả lại, chú Phúc cũng là người có tánh vui vẻ và dễ dãi. Thật ra, đối với Lyly, cô cũng chẳng có trở ngại gì để không tỏ ra thân thiện với chú, ngoại trừ chú đã nhìn thấy Lyly nhìn lén cảnh ái ân cụp lạc giữa chú với mẹ của Lyly. Nhưng sao tuyệt nhiên, chú không có phản ứng chi về điểm này. Hàng ngày, chú vẫn tỏ ra niềm nỡ và nói chuyện với Lyly một cách bình thản, có trên có dưới, chưa có dấu hiệu gì khá c lạ.
Chú Phúc biết rõ Lyly hay nhìn trộm hai người lớn đụ nhau, chú cũng hiểu rằng, những hình ảnh đầy kích thích đó, nhất định phải có những tác dụng ghê gớm lắm đối với tâm hồn của một cô gái mới lớn như Lyly. Nhưng chú chẳng phiền trách, cũng chẳng đá động với Lyly về chuyện này. Thoa, mẹ nàng thì hoàn toàn không biết có chuyện dó. Tuy đã nhiều lần nàng cẩn trọng nói với Phúc:
– Em chỉ có một đứa con gái duy nhất. Em muốn cho nó có được một cuộc sống hồn nhiên sung sướng, vì nó đã bị mất cha ruột. Em không muốn con em phải khổ giống như em bây giờ. Giữ cho nó sống tự nhiên với tuổi của nó được ngày nào
là em mừng ngày nấy. Chúng ta có làm gì cũng phải kỹ lưỡng đừng để cho nó trông thấy hay biết được những chuyện riêng tư kẻo nó bị chia trí ra trong việc học hành.
Nghe Thoa nghiêm chỉnh dặn dò, Phúc tỏ ra là một người lớn có trách nhiện, rất tán thành lời nói củanàng. Thoa không thể biết rằng, trong đáy lòng của Phúc nhất định đã có những ý nghĩ đen tối nhen nhúm sẵn kể từ khi hắn biết rằng Lyly đã nhiều lần chứng kiến những cảnh ái ân cuồng loạn giữa hai người. Điều này cho Phúc biết rằng, Lyly đã bị mê hoặc, đã bị những hành động khiêu dâm kia cám dỗ. Nhất là cô bé lại rất kín tiếng, không hề để lộ ra phản ứng khác thường nào. Có nghĩa rằng, từ trong tư tưởng sâu kín của chú Phúc cũng như của Lyly đã có một thỏa hiệp ngấm ngầm, không cần phải giải bày. Và Phúc hiểu rõ, nhất định sẽ có một ngày, Lyly không thể cầm lòng chịu đựng được nữa, lúc bấy giờ Phúc sẽ ra tay, không có trở ngại gì.
Những dự liệu ngấm ngầm của Phúc rất ư là chính xác. Hắn hiểu thấu đáo những biến chuyển nội tâm của Lyly còn hơn chính cô bé này biết về những biến cố diễn ra bên trong tâm hồn của nàng. Có những đêm Lyly bị thức giấc bởi những rung động nhẹ như thông lệ thường tái diễn trong nhà để rồi có khi Lyly nằm im lặng để nghe xôn xao ray rứt một mình, có khi nàng không nén được óc tò mò đã phải ngồi dậy, đến ghé mắt vào phòng mẹ mà “xem” tường tận những cảnh ái ân cụp lạc diễn ra mê mệt giữa hai người để rồi lần nào xem xong, tâm hồn non dại của Lyly cũng bị giao động ghe gớm, cô cũng không thể nào ngủ tiếp, rồi như có
một ma lực ngấm ngầm thúc đẩy, cô nàng lại cũng phải vào phòng vệ sinh hay ráng đè nén để nằm đắp chăn trên giường thủ dâm, tự tìm lấy những khoái cảm một mình. Vì mỗi khi như vậy thì nhiệt huyết bên trong thân thể của nàng bốc lên hừng hực, từng tấc da thịt của cô rần rần nổi thành những gai ốc với hai cái đầu vú tròn trịa bé nhỏ của Lyly sãn cứng ìên như muốn chọc thủng làn vài áo mỏng nàng đang mặc trên người và lẽ dĩ nhiên, trong lòng hạ bộ nóng hổi của cô thì chât nước nhờn đã tự nhiên ứa ra dồn dập. Và chỉ còn một cách để cho nàng có thể tìm lại giấc ngủ, là cô lấy tay chà sát tận tình lên hai bên cái mép lồn còn non nớt hoặc dùng những ngón tay tự ngoáy sâu bên trong ]ỗ lồn, miễn sao cho thỏa mãn cơn dâm bớt hành hạ là được.