Tiếng ngáy của ông năm vang lớn từ nhà trên. Chúng nó biết là ổng đã ngủ rồi, nên hai đứa tồng ngồng đi vô nhà lấy khăn lau khô. Con Phương cầm hai bộ đồ sạch, đưa cho con Loan một bộ nói:
– mày bận đỡ quần áo tao đi.
– Ư?, nhưng mày nhỏ hơn tao, quần áo mày có thể hơi chật.
– Thì bận đại đi mà, không lẽ mày ở truồng ngủ.
Hai đứa lại cười vang lên, bận quần áo vào, trải chiếu ra rồi giăng mùng, ngủ ở nhà bếp. Trong mùng, con Phương lại kể chuyện ma nữa. Con Loan vừa nghe vừa nhìn lên bàn thờ của má con Phương. Tấm ảnh của bà nhìn trân trân xuống con Loan làm nó sợ quá. Nó nhắm mắt quay người ôm chầm lấy con Phương nói:
– Thôi mày dừng có kể nữa, ngủ đi.
– Vậy hả. Thôi ngủ nhé, tao cũng buồn ngủ rồi.
Con Loan ôm lấy con Phương, lâu lâu nó liết mắt nhìn lên bàn thờ. Nó cảm thấy như má con Phương lúc thì cười, lúc thì trợn mắt mà nhìn nó. Nhà trên, tiếng ngáy của ông năm vang đều đều trong đêm tối. Con Loan chậm chờn thim thiếp ngủ.
—o0o—
nữa đêm con Loan giật mình thức dậy vì tiếng động lạch cạch vọng xuống từ nhà trên. Nó sợ quá định lay con Phương thức dậy, thì mới hay là con Phương không có nằm bên cạnh. Nó càng sợ hơn nữa, khi nhìn thấy tấm ảnh của má con Phương trên bàn thờ đang cười với nó. Con Loan kinh hồn, tung mùng đi lên trên nhà. Bước tới cửa nhà trên nó khựng lại, nép mình vô khé cửa nhìn kinh ngạc. Nó không tin ở mắt mình.
Con Phương trần truồng đứng cong mình hai tay vịnh vào cái đi-văng. Ông năm cũng trần truồng đứng sau cặp mông tròn lẵn của con Phương hí hoáy gì đó. Hai tay ông đang vuốt ve hai đầu vú săn cứng của nó. Ông chồm người liếm và nút lỗ tai con Phương thì người nó vặn vẹo, uốn éo như con rắn. Kế đến ông ta kéo chổng đít con Phương lên và hì hụt nhét con cu của ông vô lồn nó. Rồi ông ấn vô mạnh một cái, nó ngất đầu lên rên nhỏ?rồi bật thành tiếng nấc. Hai tay ông giữ chặt hông con Phương và bắt đầu nhịp đều… Con Phương gục hẳn người xuống đi-văng. Ông nắc mạnh mẽ từng cái chầm chậm, rồi từ từ nhanh dần dần… Con Phương vịn chặt thành đi-văng oằn oại người theo nhịp nhấp của ông năm, nó nhắm nghiền mắt, mà nghiến răng trèo trẹo.
Con Loan tuy sợ, nhưng nó cảm thấy hứng thú nhìn. Nó nhìn rất kỹ phản ứng của con Phương. Có lúc con Phương như đau lắm, vì con Phương rên rít trong cổ họng nghe đến ghê rợn, nhưng có lẻ nó cũng thích, vì có lúc con Phương vòng hay tay ra sau lưng ghì mạnh lấy mông ông năm kéo sát vô dít nó, rồi xàng qua xàng lại.
Con Loan quên đi nổi sợ ma, mà bây giờ nó lại chăm chú vô cảnh tượng ông năm và con Phương đang làm tình. Lồn nó cảm thấy cương cứng cứng và nóng lên. Nó ngồi xuống núp sau cánh cửa và tiếp tục nhìn.
Đột nhiên ông năm ngừng lại… gồng mình, rồi ghịch mạnh mông con Phương, bắn mạnh tinh trùng nóng hổi vào sâu tuốt bên trong lồn của nó. Con Phương ngã gục trên di văng rú lên:
– Á á a a.., Dượng ơi dượng ơi!!!
Ông năm xuất tinh xong, rút cu ra khỏi lồn con Phương nghe cái ót. Con Phương giật bắn mình lên rồi nằm im thoi thóp thở.
Ông năm để con Phương nằm đó rồi đi ra sau nhà. Con Loan thấy thật rõ con cu bự của ông năm vẫn còn chỉa ra tồng ngồng. Lần đầ? tiên nó thấy dương vật của đàn ông, tim nó đập thình thịch. Ông đi hướng về phía con Loan đang núp. Nó hoãng sợ, vội lui từ từ về nhà bếp, chui vô mùng giả vờ ngủ say. Ông năm trần truồng đi xuống bếp, ông liết nhìn con Loan rồi thẳng ra sau hè. Một lúc sau ông trở vô rồi đi lên trên nhà.
Con Loan nằm im sợ hải, tâm thần nó đang bấn loạn, thì con Phương cũng trần truồng đi tồng ngồng xuống nhà bếp thẳng ra nhà tắm. Một lát sau con Phương trở vô bận quần áo rồi chui vô mùng nằm kế bên con Loan. Con Loan quay đầu vô vách giả vờ ngủ.
—o0o—
Sáng hôm sau con Loan thức dậy, thì con Phương đã dậy từ lâu rồi. Con Phương đang nấu nồi xôi. Con Loan nhìn con Phương trân trân thì con Phương cười ha hả nói:
– Chưa tỉnh hay sao?. ngủ gì dử vậy. Tối qua mày mớ cái gì mà ú ớ liền liền. Thôi dậy đi, phụ tao thổi xôi nè.
Con Phương vẫn cười nói oang oang. Con Loan lấy làm ngạc nhiên hơn. Con Loan vương vai dụi mắt thì nhận thấy ra là mấy cái nút áo xút ra tự hồi nào, cặp vú nó lộ hẳn ra ngoài. Nó kéo tay che lại, thì con Phương cười lớn nói:
– mày đó, ngủ mớ đến nỗi cởi tung nút áo ra mà không biết.
– Dượng mày đâu rồi?.
– Ổng còn ngủ. Ổng ngủ trưa lắm.
Con Loan định thần, tự nhủ “sao lạ vậy kìa, chẵng lẻ mình nằm mơ. Mà sao lại rõ ràng quá vậy”. Nó đứng lên, định đi rửa mặt, nó cảm thấy nơi háng nó ướt. Nó nghỉ là nó ngủ mớ rồi đái dầm. Bước vô nhà tắm, nó cởi quần ra kiểm tra, thì ra không phải là đái dầm mà là một chất nước nhờn nhờn. Nó lấy tay quyệt rồi đưa lên mũi ngưởi. Nó không biết là gì, rồi cởi áo ra tắm.
—o0o—
Con Loan về đến nhà thì má nó đã đi ra chợ bán rồi. Nó vô nhà cởi quần áo ra, đứng trần truồng trước gương. Nó nâng vú lên kiểm tra, rồi dạng háng banh hai mép lồn ra coi có gì lạ không. Không có gì lạ cả. Cái cảm giác lâng lâng và hình ảnh ông năm với con Phương trần truồng cứ ám ảnh nó mãi. Nó tự nhủ, đúng rồi mình đã nằm mơ, nhưng sao mà rỏ như vậy. Bất chợt nó nghỉ tới má con Phương, có thể hồn bà ta đã làm ra giấc mơ như vậy.
—o0o—
Con Loan nhớ đến con Phương quá vì hơn hai tuần rồi nó không gặp con Phương. Nó bèn đi qua bên nhà con Phương chơi. Con Loan bước vô nhà, thì gặp ông năm, nó lên tiếng hỏi:
– Có Phương ở nhà không Bác năm?.
– Loan đó à, Con Phương nó đi ra chợ mua chút đồ. Nó đi lâu rồi, chắc là gần về, con vô nhà chơi chờ nó nhe.
– Dạ.
Con Loan đi vô nhà, rồi ra sau bếp. Không có gì làm nên bước tới bàn thờ thắp một nén nhang cho má con Phương rồi đứng đó nhìn bà ta. Nó đứng đó một lúc thì cãm giác như có ai ở sau lưng nó. Nó sợ điếng người, quay lại. Ông Năm đang đứng ngay sau lưng nó, nhìn nó chăm chăm. Con Loan chưa biết phản ứng như thế nào thì ông Năm đã ôm chằm lấy nó. Ông ta hôn hít túi bụi lên mặt con Loan. Nó la lên:
– Bác Năm, bác Năm, bác bác làm gì vậy?
Ông Năm không trả lời mà càng làm tới. Ông bế xốc nó đem đặt trên cái giường mà Phương vẩn hay ngủ. Con Loan giảy dụa và kêu la lên:
– Bác Năm, bác Năm! Buông con ra… buông con ra
Ông Năm nằm sấp trên mình nó, đè hai tay nó ra, hôn và liếm lên mặt nó. Rồi ông áp chặt miệng lên đôi môi xinh đẹp của con Loan, ông vừa hun vừa nút thật mạnh. Con Loan ú ớ, chống cự một cách yếu ớt.
Ông năm nắm hai tà áo con Loan kéo giựt bung hàng nút. Cái áo bằng vải rách toan, nút áo văng tung toé. Cặp ngực con Loan bung ra khỏi cái áo. Cặp vú thật là đẹp tuy không to lắm nhưng tròn xoe như hai trái cam và trắng như trứng gà. Ông Năm như bị đói lâu ngày, ông hun hít say sưa lên đầu vú rồi ông ngoạm gần trọn hết cái vú vô miệng. Ông lấy răng cắn gị cái vú rồi nhả ra, ông làm cứ như vậy, hết vú bên phải rồi ông xà qua vú bên trái. Vú của con Loan bị ông cắn rồi kéo, Con Loan đau quá đến nỗi chảy nước mắt.
Rồi ông ta rà rà cái lưỡi nhám nhúa của ông xuống phần bụng con Loan, ông ngoáy lỗ rún nó. Nó cảm thấy người nó tê rần đi, một cảm giác rờn rợn lan khắp người. Ông kẹp chặt nó, rồi luồn tay kéo tuột cái quần bà ba ra khỏi chân nó. Da thịt con Loan thiệt là nõn nà, nó nằm dưới ông năm mà run sợ. Con Loan có cái lồn bự và trắng hếu, mu lồn cao nghều nghệu, trên mu chỉ có vài cọng lông. Ông Năm say đắm nhìn cái lồn đẹp của đứa con gái đang xuân. Cái lồn con Loan như là một cái bánh đúc ngon đang phơi bày trước mắt ông. Ông rà lưỡi chỗ háng con Loan, làm nó nổi da gà khắp mình, rồi dùng lưỡi đùa giỡn với hai mép lồn, kế đến ông ngoạm trọn phần thịt vung cao đó vô trong miệng mút lấy mút để. Con Loan quíu người bậm môi nằm chịu trận cho ông năm bú liếm nó,