VN88 VN88

Nước nhờn đã tràn ra nhầy nhụa

Hai người đã thật sự mãn nguyện bên nhau trong những hơi thở dồn dập khác thường. Toàn thân hai người, từng giọt mồ hôi vã ra như tắm. Thủy như thói quen mỗi lần xuất xong dâm khí, nàng rũ người xuống trên mặt thảm, nằm đó thở dốc một hồi rồi chìm dần trong giấc ngủ khoái lạc. Thuận kéo con cặc ướt đàm ra khỏi lỗ lồn của Thủy, ngồi đó hổn hển thở và ngắm nhìn thân thể trần truồng khêu gợi của người đàn bà mà từ lâu nay chàng vẫn nuôi giấc mộng thèm khát, ngày hôm nay Thuận đã được thỏa lòng. Nhìn sang phía ghế bên kia, nơi cái tủ sách, Thuận nhác thấy Tâm đang ngồi dộng lồn liên tục xuống mà Thuận không trông thấy được chỗ Hoàng đang nằm ngửa. Thuận biết rằng cứ đến lúc Tâm bị cực độ kích thích thì nàng sẽ ngồi lên để đụ ngồi ở trên mặt bụng hoặc là ngồi dụ đối diện với người đàn ông, hai bàn tay của Tâm đang bấu chặt lấy cái thành ghế để làm điểm tựa cho nàng đụ Hoàng đang nằm thụ động cho Tâm đụ ngược taht đã đời. Động tác của tâm càng lúc càng trở nên gấp rút khác thường và từ cái nhìn ở phía bên này, Thuận cũng đoán được rằng Tâm đang bị kích động đến cực điểm cho nên nàng mới áp dụng thói quen như Thuận đang thấy cho đến khi Tâm xuất khí ngã vậ nằm sấp xuống trên bụng của Hoàng để mà thở dốc. Căn nhà chìm trong sự tĩnh lặng khác thường. Bốn con thú no mồi cùng rũ tấm thân trần nằm gục bên nhau cho cơn sóng nhục dục tan loãng dần dần.

Ở đời có mấy ai từ khước những hạnh phúc mà họ có thể có được trên đời. Cũng như cũng đã hơn một lần, Tâm giải nghĩa rất rành rọt cho Hoàng nghe về lòng thủy chung, tiết hạnh của người phụ nữ. Đến bầy giờ, Thuận không từ chối những cái hẹn với Thủy cũng là một lẽ rất tự nhiên thôi, đâu có gì gọi là đáng trách.

Điều đáng trách là Thuận không thằng thắn nói ra cho Tâm biết điều này, lại để cho nàng phải thương hại Thuận. Rất có thể, trong lúc Tâm còn bịnh, với sự hiểu biết khú chu đáo như Tâm, nàng sẽ dễ dàng thỏa thuận để cho chàng tìm đến với Thủy, để hai người được tự nhiên dâng hiến hạnh phúc lẫn cho nhau, còn Tâm, nâng sẽ sẵn sàng hy sinh hoặc tạm cam phận vì sự hiểu biết thấu đáo của nàng.
Tâm an ủi Thuận :
– Em biết anh nhịn chơi lâu ngày rất lâ khó chịu cho nên em mới thủ dâm đỡ cho anh. Nếu anh không mấy thích và có thể nhịn được thì em mừng. Hãy ráng, ít ngày em bình phục, em sẽ đền bù lại cho anh xứng đáng. Em sẽ hẹn vợ chồng Thủy để cho anh đến đụ nàng… Suýt chút nữa Thuận đã bật phì cười chàng cố nín trong bụng.

Vậy mới nói, đàn bà nhiều khi thật là tinh quái, nhưng cũng không hiếm khi ngây thơ đến trở nên đần độn. Tủ cả tháng nay, Thuận với Thủy đã dấu Tâm để hẹn hò ân ái. Vậy mà Tâm lại cứ ngây thơ cho rằng Thuận vì nàng mà phải nhịn đụ.

Thật ra, đối với bọn đàn ông như Thuận, chỉ cần một tuần lễ không gần gũi với đàn, một tuần lễ không ngửi được cái hơi lồn là tâm hồn đã trỏ nên điên đảo, đứng nói Thuận đã “xa” Tâm đến cả mấy tháng nay. Cách gì Thuận nhịn thèm cho được.

*
*   *

Chiều hôm qua, tại xưởng sửa xe, trong lúc Thuận đang ở trong văn phòng trả lời một cú phong của khác hàng thì có một cô gái lái vào một chiếc xe mui trần Mercedez, cô nàng trông còn quá trẻ, có lẽ là con gái nhà giàu cho nên, dáng điệu của nàng xem ra rất hào hoa sang cả. CÔ gái mặc một chiếc mini jupe vừa ngắn vừa bó sát lấy thân hình bốc lửa của nàng bước ra khỏi chiếc xe sang trong, dào dác nhìn chung quanh như muốn kiếm ai, kịp lúc vừa nói chuyện điện thoại xong, Thuận bước ra đối diện với nàng kịp lúc nàng dạm bước vào trong văn phòng. Người con gái trẻ có thân hình bốc lừa tên gọi là Christine. Tuy là người á Đông nhưng cô ta sang Mỹ khá lâu cho nên cử chỉ và điệu bộ của cô rất tự nhiên thoải mái. Trò chuyện với Christine vài câu, Thuận biết chiếc xe đắt tiền của cô gái bị một vài trục trặc nho nhỏ phía dưới gầm máy.

Chiều lòng người đẹp, thay vì Thuận kêu một người thợ sửa xe khác đến trông nom sửa chữa chiếc xe cho nàng thì Thuận tự ý lâm lấy. Chàng nằm ngửa trên một miếng ván có gắn bánh xe, đẩy vào sâu dưới lòng xe để siết lại một cái ốc vừa bị rời ra. Đến khi siết xong, Thuận trườn người ra khỏi gầm chiếc xe thì chàng vội vàng ngừng lại, giương mặt ngó lên chiêm ngưỡng toàn bộ phần dưới cơ thể của cô gái hiện ra sau cái ống váy minh jupe. Thuận bị tiến thối lưỡng nan, không biết cô gái đẹp này vô tình hay cố ý, lại hớ hênh đứng ngay lối tấm ván ra vào của Thuận để cho chàng có dịp rửa mắt. Cuối cùng thì Thuận cũng phải đứng lên, lí nhí câu xin lỗi, nét mặt của Thuận nghệch ra trông rất tức cười. Có lẽ cô gái tên Chnstine nhận ra được điều đó, nên cô ta cứ nhìn Thuận tủm tỉm cười, càng làm cho anh chàng háo sắc trở nên cực kỳ đần độn.

Christine cười nói hồn nhiên:
– Anh sửa xe hay quá, em cứ tưởng nó bị chứng gì đang chạy, tự nhiên cứ nghe tiếng kêu lọc cọc, hoảng quá vội ghé vào đây.

Thuận ra vẻ một người thợ sửa xe rất chân phương thật thà nói cho Christine biết căn bệnh rất thường tình của một con ốc bị sút ra, chàng nói đã vặn lại xong cho nàng, đến khi Christine trả tiền thì Thuận từ chối không nhận, lấy cớ rằng việc làm quá nhỏ, không đáng tính tiền, làm cho Christine ra vẻ cảm động, nàng cám ơn rối rít lên xe rồ máy phóng thẳng sau khi vui vẻ trao cho Thuận một cái business card của nàng.

Thuận còn đứng như trời trồng nhìn theo hướng xe đi của cô gái, chàng không khỏi nghĩ tới cái hình ảnh đẹp đẽ ẩn hiện trước mắt Thuận bên trong chiếc váy ngắn của nàng.

Vào một ngày cuối tuần, Thuận phải cầm cái toa đi ra hiệu thuốc tây đi mua thuốc trị bịnh cho Tâm. Không ngờ chàng gặp lại Christine trong chính cửa tiệm thuốc tây đó, mới biết nàng là một dược sĩ mới ra trường và tiệm thuốc đó là của gia đình nàng mở ra đã nhiều năm trước, giờ nàng có bổn phận phải trông nom, thay thế cho người anh ruột của Christine mới lập gia đình, phải đưa vợ mới cưới đi hường tuần trăng mật.

Christine còn là một người con gái chưa chồng, chỉ có một hai người bạn trai không lấy gì làm thân thiết lắm. Nàng mừng rỡ lúc gặp lại Thuận ngay trong cửa tiệm thuốc tây sau lần nàng sửa xe khoảng chừng nửa tháng.

Bán thuốc cho Thuận xong. Christine vui vẻ hỏi Thuận:
– Anh Thuận mua loại thuốc này về cho bà xã phải không?
Thuận giở ngay giọng ba xạo :
– Không phải, tôi mua cho bà chị ấy mà … Vợ con gì đâu, ai mà chịu lấy tôi…
Christine hồn nhiên:
– Vậy là anh vẫn còn độc thân? Một người như anh, đẹp trai hùng dũng như vậy mà các cô không chịu lấy thì thật là uổng quá trời.
Ngừng một lát, Christtine vừa cười vừa nói:
– Hay là chúng mình kết bạn với nhau đi, em cũng không có bạn trai nào.

Thế là chỉ cần một vài lần sau đó gặp gỡ trò chuyện đôi điều, Thuận đã tiến được tới giai đoạn lọt được vào bên trong căn phòng ngủ của Christine để rồi lột váy của nàng ra đụ liên hồi kỳ tận.

Cũng là câu chuyện bắt đầu từ công việc sửa xe. Chiếc xe đẹp đẽ đắt tiền của Christine coi vậy mà cứ vài ngày lại sảy ra chuyện, hết ho hen đến nhức đầu sổ mũi. Thật là cơ hội quá tốt để Thuận có dịp gần gũi nhiều với Christine vì mỗi khi chiếc xe trở chứng, nàng đã có ngay một anh thợ giôi, không còn phải cất công đưa đến tận dealer để rồi phải chờ hàng tuần không có xe lái ra tiệm thuốc. Và chỉ cần có 1 lần, chiếc xe của nàng phải được tu bổ lại máy móc khiến thời gian Thuận phải làm việc hơi lâu ngay trong căn nhà sang trọng của cha mẹ nàng, Christine đã sàn sâng đền ơn cho anh Thuận đẹp trai một cơ hội mà ít người được diễm phúc.

Số là trong lúc loay hoay sửa xe thì Christine cứ lăng xăng chạy tới chạy lui bên cạnh Thuận, nàng chỉ mặc có độc một cái váy mặc ở nhà, trên ngực cũng không có cả một cái áo lót, tất cả mọi bộ phận trên người của Christine, Thuận chỉ cần tìm cách lột khéo cái váy ra thì nó đã phơi bày tấm thân ngàn vàng của nàng ra tất cả.

Trong lúc Thuận ngồi nghỉ giải lao trên cái bệ tam cấp trong căn nhà khang trang thì Christine tự nhiên đến ngồi bên cạnh Thuận, nàng chuyện trò tíu tít như một con chim non vui tính, cho nên mới biết rằng, thường ngày như hôm nay, cả nhà đã đi khỏi cả và nếu chiếc xe của Christine không trở chứng bất chợt thì nàng cũng phải có mặt ở nhà thuốc như mọi khi. Những xe hư thì phải sửa, cho nên nàng đã gọi ra cho chị quản lý biết rằng chiếc xe hỏng Christine không ra tiệm thuốc được.

Ngồi yên nghe Christine líu lo nói chuyện, tự nhiên chàng có ý nghĩ phải chiếm hữu cho được cảm tình của cô dược sĩ dễ thương này. Thuận cùng nàng đẩy đưa câu chuyện cho đến lúc Christine mời chàng vào hẳn trong nhà, và có lẽ nhờ đã nhiều lần quen biết chuyện trò, Christine trở nên dễ dàng thân mật với Thuận, nàng mau mắn dẫn Thuận đi thăm viếng khấp nơi bên trong căn nhà sang trọng này. Đến khi lên trên một cái lầu có nhiều phòng ngủ xây cất rất văn minh, Christine chỉ tay vào một căn phòng có một dàn máy stereo đắt giá kê choàng gần hết diện tích trong căn phòng. Christine giới thiệu:
– Phòng của em đó. Nó nằm biệt lập ở góc này vì em thích yên tĩnh để nghe nhạc hàng đêm.

Nhìn dàn máy hát đất tiền bên trong phòng ngủ của Christine, tự nhiên Thuận buột miệng nói ra một câu rất chân thành:
– Dàn máy hát đẹp quá ! Chắc cả đời, không bao giờ anh có hy vọng mua về thưởng thức.
Christine thích chí, khoe tiếp:
– Anh nói đúng đó, em phải bỏ xuống một số tiền khá lớn tới trên sáu chục ngàn để mua dàn máy này đó. Anh Thuận biết không, một sợi dây nối vào cái loa thôi giá cũng đã trên một trăm đô một sợi, cho nên âm thanh của dàn máy này nghe vô cùng tuyệt hảo. Vừa nói, Chnstine vừa lăng xăng kéo tay Thuận đi vào:
– Vậy là anh cũng thuộc dân yêu nhạc. Mời anh vào đây nghe thử xem âm thanh của cái máy này nghe có thích không anh.

Dĩ nhiên là thích rồi. Bước được vào bên trong căn phòng riêng rẽ của một người con gái đẹp đã là một cái thích, lại còn được cô gái đẹp đó ra chiều cởi mở thân mật, không giữ gìn gì cả thì còn có gì thích hơn. Cho nên Thuận nghe lời cô gái mời vào hẳn bên trong căn phòng có bầu không khí lâng lâng kỳ lạ.

Căn phòng trang trí thật đơn sơ nhưng không kém phần thẩm mỹ. Chỉ có một chiếc giường nhỏ loại đắt tiền nên trông rất sang trọng, một tủ sách với một dàn máy stereo như Christine đã từng giới thiệu. Nàng lựa ra một dĩa hát có cả hình ảnh lẫn âm thanh mở ra rồi hai người cùng ngồi bệt xuống thảm thưởng thức âm nhạc, những hình ảnh lãng mạn đa rinh của cặp trai gái diễn tả theo bài nhạc làm cho cô gái trở nên mơ mộng khác thường.

Christine như vừa lạc đến một thế giới thần tiên. Nàng ngồi đó với tiếng nhạc dập dìu thánh thót nhưng đôi mất của nàng thì trở nên mơ mộng khác thường. Tự nhiên nàng ngồi ngả đầu trên một bên vai của Thuận làm cho anh chàng không thể không tiếp nhận mùi hương thơm nhẹ nhàng tỏa ra từ làn tóc của cô gái. Tiếng nhạc vẫn chảy theo một tình khúc dập dìu.

Thuận dè chừng Christine đang sống trong cõi mộng, chàng nâng nhẹ cằm nàng lên rồi nhanh chóng kề môi đến miệng nàng, đặt một nụ hôn nay êm ái trên bờ môi mọng thơm tho của cô dược sĩ. Christine đón lấy nụ hôn dạn dĩ của người thợ sửa xe đẹp trai lão luyện trong khi Thuận khe khẽ xoay hằn thân người của Christine quay lại phía chàng, cô nàng ngoan ngoãn nghe theo như một nàng tiên bé nhỏ. Thuận nhận thấy Christine còn rất từ tốn trong công việc này cho nên chàng càng tỏ ra dạn d để “dìu dắt” Christine. Nụ hôn vừa thấm trên làn môi mọng của cô gái, khiến cho mọi xúc cảm trong cơ thể của nàng bừng bừng thức dậy thì Thuận cũng thuận đà luồn nhẹ một tay vào trên phần ngực tròn trịa trình nguyên của cô dược sĩ mà thoa thật êm ái nhe nhàng.

VN88

Viết một bình luận