Còn Loan, không biết bây giờ nàng đang nghĩ gì, hay không còn biết nghĩ gì. Nàng còn đang mê hay đã tỉnh, để biết người đàn ông dưới chân nàng là tên hiếp dâm, là cậu Đức, hay chính là ông Khiêm… Mơ màng xen lẫn hiện thực… Nhưng dù sao đi nữa thì thân thể và cảm giác đang chế ngự trí óc và lòng đạo đức của nàng rồi. Loan phát hiện mình đang lao vô cái hố sâu của trụy lạc, sướng vô cùng tận. Mà tuyệt đỉnh của sự sung sướng đó không khác hơn “sự nhận lấy và cho đi.” Nàng “cho đi” bằng cách dâng ra những gì quí báo nhất mà nàng có… hai chân nàng chõi xuống giường, nẩy mu cao lên môi lưỡi của kẻ nào đó dể dàng hưởng thụ nàng hơn… hay đúng ra là để khỏa lấp sự thiếu vắng, sự tò mò, sự cần phải có mà bửa giờ nàng thèm thuồng đến điên tiết… Hai tay nàng vò đầu người đang ngụp lặng dưới háng nàng, khuyến khích hắn làm những gì hắn muốn trên thân thể nàng…
Trong một tít tắt, nàng vồ lấy Đức, hổn hển, tục tằn, huỵt tẹt những lời sằn bậy nhất mà trong đời Đức chưa bao giờ nghe, “Cậu ơi, chơi con đi! CHƠI CON NGAY BÂY GIỜ!.” Và Đức tìm thấy lời nói đó có một sức mạnh kinh hồn có thể… làm Đức xuất tinh ngay lập tức. Nhưng nhờ đã thủ dâm, Đức co mình lại tránh né sự va chạm của dương vật và sự mềm mại của Loan. Y lại tìm ra một tư thế êm ái nằm sấp, đè úp trên bụng đứa cháu gái…
Dương vật của Đức tọt thẳng vào trong một cách ngọt ngào… Loan ưỡn người ôm cứng lấy Đức rên lên… Đức ngạc nhiên vì không thấy Loan đau… nhưng cái áp lực trên dương vật thúc dục Đức tiếp tục việc mới bắt đầu… Và cứ vậy, y nhoi… nhoi… và nhoi… trên bụng của Loan…
Loan tìm thấy mình kích thích lạ thường thật không thể tưởng. Càng khó tưởng hơn khi rõ ràng nàng đã biết người sắp đụ mình lại chính là cậu ruột của mình… Mà có lẽ lúc nàng tỉnh táo thì điều này rất khó xảy ra, nhưng bây giờ… người ta nói trong bóng đêm, khi dục tình ở mức cực thịnh, thì một người con trai và con gái đơn thuần chỉ là trai và gái, đơn thuần của sự cần có nhau, sự thỏa mãn cho nhau mà bất chấp mối quan hệ, cha con, anh em, hoặc cậu cháu. Nói chung chỉ là tình dục và tình dục!
Mồ hôi nhễ nhại, mền gối quăng tứ tung, ra bung nhàu nát… Loan vật vã… quằn quại… rên xiết… tiếp nhận những kích thích mà Đức đem đến… chưa có lần nào Đức làm tình nào sôi động như lần này… Nếu như Đức đã không xuất tinh từ trước, thì y đã không kềm chế được bao lâu. Nếu như Đức không “điên” để chồm qua vít một miếng dầu gió xanh chét vô hậu môn mình, thì sự khao khát của cực lạc đã chế ngự được y. Hoặc do vì Loan quá đẹp, quá thon thả, quá mịn màng, chật hẹp và quá là… cháu gái. Y chắc phải buông mình kết thúc màn giao hợp ngắn ngủi. Và y đã chiến thắng “thuật bế tinh” kỳ quặc, và hưởng thụ cái chiến công đó bằng những cú thúc tưởng chừng đâm toạt đứa cháu gái của y ra.
Ý nghĩ được phóng tinh trong mình Loan cứ chờn vờn trong trí. Nếu như nó tới, chắc phải là một cơn cực sướng. Nhưng… nhưng… người đàn ông, họ thích nhất là được đụ người đàn bà ở tư thế chó. Đức không ngoại lệ hay bỏ qua cái tư thế rất hoang dại, dâm dật và nguyên thủy này với Loan. Nghĩ sao làm vậy, Đức thu mình lại, lấy nó ra và đẩy Loan quỳ chổng mông. Y hâm hở đưa từ phía sau tới. Cảm giác chật hẹp lại bám lấy toàn thân thể. Y thấy Loan rên đau, có lẽ vì màn trinh nàng đã rách do lần quật trước. Nhưng Đức đâu còn lo lắng tới điều đó, điều quan trọng là y cần phải xuất tinh sau cho cực sướng thì mới là sướng trọn vẹn.
Loan đau thì mặc Loan đau. Cái đau của nàng âu cũng là gia tăng cái sướng của y. Và chỉ có thút mạnh thì nàng mới đau nhiều, còn y sẽ sướng mạnh, sướng nhanh, và kéo dài… kéo dài… cho tới khi giọt tinh cuối cùng trào qua đầu khấc, mà số còn lại không đủ sức phải lắng xuống bìu dái… cho tới khi Đức phát hiện mình kẹp chặt lấy mông Loan, tay thì như bóp nát lấy ngực nàng… thở hổn hển… và cả hai nằm rạp xuống giống như hai kiếm sĩ sau một cuộc tử chiến!…
Sáng hôm sau, Đức lại tìm thấy mình trong vòng tay của đứa cháu gái, dù cho không “bạo động” như đêm qua, nhưng cũng đầy đủ, thỏa mãn. Ê ẩm và rát buốt. Để chắc rằng Loan không mang thai, Đức phải cho Loan uống viên “morning after pill.”
Chuyện tới đây gần như kết thúc. Ở đoạn cuối chỉ biết Đức và Loan lén lút sống chung nhau. Loan viện cớ đi học xa và dọn theo cậu Đức tới một vùng khác. Ba má Loan chính thức ly dị sau một năm. Nàng không biết mẹ nàng có bước thêm bước nữa hay không. Cái đêm kinh hoàng đó đã làm sự thăng bằng sinh lý lệch lạc, của mẹ Loan và nàng. Ba nàng thì nàng quá rõ, ông ấy từ ngày được cái “chức” độc thân đã trở nên trụy lạc, chơi bời phóng túng… đi tìm cái bóng dáng của tuổi xuân mà ông mong muốn được thêm lần nữa nhưng không thể xãy ra…
Nhưng… các bạn thử đoán coi! Cuộc tình loạn luân của Loan và cậu Đức có bền vững hay không. Đúng rồi, xã hội là một áp lực. Giữa con người với nhau cũng là một áp lực. Tình cảm lành mạnh đôi khi cũng là một áp lực, nói chi đến mối quan hệ loạn luân là một áp lực khủng khiếp. Đức ruồng bỏ Loan sau 6 tháng ở chung, hả hê, thỏa mãn… để rồi… để rồi… nàng Loan bây giờ đau khổ, ngồi đây, ghi lại những lời tâm sự này mà chưa biết giải quyết sao với cái bào thai vừa phát hiện là của cậu mình…
(Hết Truyện 18+ Tại Ditnhau18.com)