VN88 VN88

Nhìn trộm mẹ tắm cọ rửa lồn nứng cặc quá lao vào hiếp dâm mẹ ruột

Xuất tinh xong, Cường vội vã quay trở lại bếp. Mẹ nó tắm xong, bận bồ đồ pizama đi vào bếp. Nó ngạc nhiên hỏi :
– Mẹ thấy khỏe chưa? Hôm nay trời nóng sao mẹ không mặt đồ ngủ cho mát?
Lúc trước, mẹ nó thường mặc cái đầm ngủ màu hồng nhạt mỏng te khi ở nhà. Bên trong chỉ bận độc chiếc quần lót. Điều này thì bất đắc dĩ thôi, vì thật ra mỗi khi nhà không có ai hay ở trong phòng riêng là nàng thường không mặc gì bên trong cả. Chỉ khi có con ở nhà nàng mới mặc thêm quần lót vì không muốn con nhìn thấy nốt ruồi kín của mình. Còn vú thì luôn để trần. Nhưng dạo này, Mẹ Cường bắt gặp nhiều lần Cường mình nhìn chằm chằm vào cặp vú ẩn hiện sau lớp vải mỏng . Nên nàng mới quyết định mặc đồ đàng hoàng để che cặp mắt tò mò của thằng con. Nói gì thì nói thằng Cường cũng đã bước vào độ tuổi dậy thì rồi. Mẹ nó mỉm cười trả lời :
– Ờ . . . Cái áo của mẹ chưa giặt .
Cường sốt sắn :
– . . . Hay là để con đem bỏ vào máy giặt cho mẹ nha!
– Được rồi, để sáng mẹ giặt cũng được .
Cường tỉnh bơ, nói tiếp :
– Con thích mẹ mặt váy ngủ . . . trông mẹ trẻ và đẹp ra nhiều. Mấy thằng bạn con, thằng nào cũng khen mẹ đẹp . . . Mà mẹ đẹp thật, bọn con gái trong trường con thua mẹ xa lơ, xa lắc luôn.
– Sao hôm nay con trai tôi nịnh dử vậy? muốn xin mẹ gì à? mà mẹ đẹp hơn mấy cô gái chổ nào nè?
Cường được dịp. Nó đặt hai tay lên vai mẹ, mắt nhìn xoáy vào mắt nàng. Hít một hơi thu hết can đảm. Nó nói:
– Khuôn mặt mẹ đẹp nè . . . thân hình đẹp nữa nè . . . chổ nào trên cơ thể mẹ cũng đẹp hết . . . và nhất là . . . là . . . cái nốt của mẹ cũng đẹp nữa.
Nói tới đây. Nó ôm chầm rồi hôn tới tấp lên má lên môi mẹ mình. Mẹ Cường hoảng hồn, đưa tay đẩy nó ra xa, trừng mắt nhìn nó :
– Hả . . .? Cường, con nhìn thấy nốt ruồi của mẹ thiệt hả?

Nói xong nàng đưa tay bưng mặt, chạy về phòng. Đóng sầm cửa lại, đi tới đi lui trong phòng nàng tự hỏi:Làm sao nó thấy được nốt ruồi của mình chứ? Nó còn khen cơ thể mình chổ nào cũng đẹp . . . vậy là nó đã nhìn thấy mình ở truồng rồi còn gì? Mà nó thấy ở đâu?lúc nào nhỉ?mình dấu kỹ cái nốt ruồi này lắm cơ mà?Nàng chạy vội vào phòng tắm, xem xét. Không mấy khó khắn nàng phát hiện ra cái lổ cở đầu đủa, nơi vách tường sát phòng thằng Cường. Ghé mặt nhìn vào lổ, tối thui không thấy gì cả. Nhưng nàng biết chắc là con nhìn lén mình tắm qua cái lổ này.
Mẹ Cường thẩn thờ bên cái lổ như người mất hồn. Quá khứ lại hiện về trong trí nhớ. Trong một lần theo người bạn gái đi xem tướng số. Nàng đã không ngần ngại cho bà thầy xem nốt ruồi kín để bà đoán tương lai. Bây giờ dường như cái giọng trầm trầm của bà thầy bói vọng lại đâu đó đến bên tai:
– Người nào có nốt ruồi nằm ở vùng kín thì đa số rất mạnh về sinh lý. Có thể nói là đa dâm và trắc trở trong đường tình duyên. Số cô có lẽ có nhiều chồng, nhưng không chính thức gọi là chồng. Cô phải khắc cốt ghi tâm lời tôi dặn đây. Phải hết sức cẩn thận, kính đáo, đừng bao giờ để đàn ông con trai trong gia đình nhìn thấy nốt ruồi. Nếu nhìn thấy có thể họ sẽ si mê đến nổi sinh bênh mà vong mạng. Muốn cứu họ, thì chỉ có cách cô phải làm tình với họ mà thôi . . .
Nàng loay hoay xe miếng giấy súc bịt kín cái lổ lại. Gương mặt đăm chiêu, không biết thằng Cường bắt đầu rình mình tắm từ khi nào nhỉ?Chắc nó bị kích thích và đòi hỏi sinh lý dử lắm . . . không biết sau này nó có sinh bệnh rồi vong mạng oan uổn như bà thầy nói không đây?Chẳng lẻ chỉ có con đường loạn luân mới cứu được nó sao?Bổng nhiên trong người nàng trổi dậy một cảm giác là lạ, lạ lắm, nó như một dòng điện lăng tăng khắp cơ thể khi nghĩ đến cảnh đứa con thủ dâm trước cơ thể trần truồng của mình. Không biết khi hai mẹ ấy với nhau, cảm giác nó thể nào nhỉ?Máu dâm trổi dậy phừng phừng. Bằng một hành động dứt khoát nàng với tay gở miếng giấy khỏi cái lổ trên vách tường.

Nói riêng về một chút về mẹ Cường. Mẹ nó tên Kiều Hạnh. Hoa khôi của trường Gia Định lúc bấy giờ. Kiều Hạnh bỏ dở chuyện học hành khi đang theo học lớp 12, vì đã yêu điên cuồng người một người đàn ông. Đó là Ba Cường. Nhưng định mệnh thật khắc nghiệt với Kiều Hạnh, hay tại nốt ruồi dâm. Người đàn ông mà Kiều Hạnh yêu thương đã chết trong lúc đang đụ nàng. Cái chết mà trong giới trụy lạc thường gọi là Thượng Mã Phong. Mấy tháng sau Kiều Hạnh mới biết mình có mang. Rõ ràng cái số Kiều Hạnh có chồng mà không thể chính thức trở thành chồng. Ngày tháng tiếp nối, sau khi sanh Cường. Dĩ nhiên Kiều Hành không thể sống thiếu đàn ông. Không biết tại Kiều Hạnh còn quá trẻ hay tại cái nốt ruồi dâm trong người nên nàng mới thèm đàn ông quá như vậy. Nhiều lúc kiều Hạnh cũng muốn kiếm một tấm chồng, nhưng tất cả bọn đàn ông đi qua đời nàng đều có chung một đức tính là nôn nóng được đụ đéo, nhưng không bao giờ mở miệng nói sẽ cưới nàng làm vợ. Không muốn tin Kiều Hạnh cũng phải tin là bà thầy tướng số nói đúng quá. Lúc nào, nàng cũng cần đàn ông để thỏa mãn. Do vậy Kiều Hạnh rất dể dãi trong việc quan hệ giới tính. Người nào mà Kiều Hạnh cảm thấy thích, hay có cảm tình, thậm chí thấy họ năn nĩ tồi tội là nàng cho họ quằm ngay. Có lẽ, cũng tại cá tính này mà không một người đàn ông nào muốn lấy nàng làm vợ.
Như thường lệ, Cường đi học về nhà trước mẹ. Vào phòng nhìn lên bức tường, một nụ cười nở trên môi. Cái lổ vẫn thông suốt. Chắc mẹ nó vẫn không biết gì về cái lổ này. Có tiếng lách cách ngoài cửa. Mẹ nó đang vào nhà. Một thoáng lúng túng, mắc cở khi Cường nghĩ đến hành động của Kiều Hạnh xô nó ra một cách phủ phàng, lúc nó định giở trò loạn luân với nàng. Từ hôm qua đến giờ nó cố gắng tránh tiếp xúc với mẹ mình, mỗi lần thoáng thấy bóng mẹ là nó cảm thấy đỏ rần cả mặt, rồi cảm giác bị hất hủi làm nó thấy quê quê. Lúng túng, chẳng biết làm sao khi chút nữa phải giáp mặt với mẹ, Cường tọt vội lên giường, trùm chăn giả bộ ngủ khi thấy tiếng bước chân vang ngoài cửa phòng.
Không thấy con ra đón mình như thường lệ. Kiều Hạnh thấy lo lo vội hỏi vọng vào :
-Cường ơi . . . con đâu rồi . . . làm gì trong phòng vậy?
Không một lời đáp trả. Kiều Hạnh vội đến phòng con. Thấy con co ro trên giường, nàng nhẹ nhành khép cửa. Bước về phòng mà tâm trạng kiều Hạnh rối bời . . . không hiểu tại sao con mình lại trùm chăn kín mít, không biết nó ngủ hay là nó mắc cở về việc hôm qua, không chừng nó thèm muốn mình quá mà không được nên bây giờ sinh bệnh rồi chăng? . . . Biết bao câu hỏi dồn dập làm Kiều Hạnh lúng túng choáng váng cả đầu.

VN88

Viết một bình luận