Rã rời chân tay vì sướng, vì dâm thủy ra quá nhiều, Hương thả tay nằm phục xấp người xuống đệm, mông vẫn chổng cao phơi cái lồn tả tơi nhoe nhoét ngược nên cho Sơn đụ Sơn giập và Đỉnh điểm của hoan lạc đã đến với nàng khi mà Sơn vừa đụ vừa lòn tay ra phía trước mà gẩy gẩy day day cái mồng đốc và xoa quanh mép lồn nàng làm toàn thân Hương giật nên nước Lồn trào ra liên tục. Các cơ trong Lồn nàng co giật co giật thắt bóp lấy buồi Sơn là Sơn cũng muốn xuất tinh. Gã rút buồi ra khỏi Lồn Hương, đưa kề nên cái miệng đang há sẵn chờ đợi của nàng.
Tuy nhiên sự thay đổi tư thế đã trì hoãn sự xuất tinh của Sơn. Một lát không thấy Sơn xuất tinh, Hương lấy bờ môi chụm lại bao quanh nơi đầu khất buồi Sơn, Nàng bắt đầu bú mút, lưỡi nàng đẩy đẩy nơi rãnh xẻ đầu khất, một tay Nàng xóc nhẹ nhẹ con còn cu ướt đẫm dâm thủy, tay kia mân mê hai hòn dái săn cứng của Sơn
Ngần ấy động tác làm Sơn chẳng chống cự được bao lâu, Gã đưa con cu sâu vô miệng Hương và cơ thể gã rùng mình một cái, từng luồng tinh trùng phọt mạnh vô cổ họng Hương. Chỉ thấy Nàng rên một tiếng khe khẽ và ngậm chặt lấy Buồi Sơn mà bú mà nuốt như đứa bé bú mẹ. Vâng không phải là Sơn bú sữa mẹ như mười mấy năm trước mà là Hương đang bú dòng tinh trùng từ buồi của con trai ruột mình. Có nghịch lý không? có dâm loạn không? Câu trả lời dứt khoát là: Có!!! thật là vô luân, vô cùng bệnh hoạn… nhưng với họ chỉ còn là niềm hoang lạc, nỗi đê mê thoả mãn lạc thú nhục dục. Hãy trông kìa, người đàn bà u mê đang đưa lưỡi liếm nốt những giọt tinh trùng cuối cùng nơi đầu buồi con trai mình. Kìa những nét hạnh phúc mỹ mãn trên nét mặt nàng khi nàng cần mẫn liếm láp sạch sẽ con cu và toàn bộ bọng dái ướt đầm dâm thủy của gã trai đang đờ đẫn vì thỏa mãn.
Nằm ngả người xuống đệm gã trai luồn tay vô tóc người đàn bà – người tình của mình mà nâng đầu nàng nên. Gã trao Nàng một nụ hôn yêu thương – đúng hơn là họ hôn nhau đầy âu yếm… .
Rã rời vì mệt, vì sướng họ thả mình trong đê mê hoang lạc, từ từ cả hai chìm vào giấc ngủ mà tâm tưởng còn bồng bềnh những khoái cảm nhục dục.
Trung thực nhất chỉ là ống kính Camera vẫn đang cần mẫn ghi lại sự loạn luân của hai Mẹ, con. Hình ảnh hai thân thể trần truồng lõa lồ lúc thì ôm quấn lấy nhau, lúc thì giang ra phơi bày như bất cần, như thách thức với đạo đức nhân loại… vâng quan hệ loạn luân của họ còn dấn sâu hơn, tội lỗi hơn nhiều… dẫu rằng sau này chẳng có Camera nào ghi lại.
Ba tiếng gõ „ cộc… cộc… cộc. . „ vang nên – tiếng Búa gỗ gõ nên bàn – làm Sơn giật mình nhìn quanh. Quang cảnh nơi đây rõ ràng là một toà án… S, đang phân vân tự hỏi chuyện gì đang xảy ra, thì vang nên giọng nói của vị quan tòa mà Sơn đang cố nhìn mà không rõ mặt:
Bị cáo ngươi có nhận tội không?
Có chuyện gì vậy, tôi chưa hiểu… ! Sơn ấp úng
Bằng chứng rành rành, Ngươi có nhận đã phạm tội quan hệ loạn luân với Má ruột của mình – có nhận tội không?
Có… không. . không! Cái đó không phải là tội lỗi! Sơn hoang mang kêu nên.
Ha ha ha. . Nguơi hãy nói ra xem ngươi có phải đã quan hệ tình dục nhiều lần với Má ruột của mình không?
Có, nhưng… !!!
Như vậy có phải là tội loạn luân không?
Không, không phải là tội!!! – Sơn thanh minh – không có bạo lực, cưỡng ép cũng không có tống tiền tống tình chi hết, chúng tôi hoàn toàn tự nguyện mà!
Như vậy là hai Mẹ con ngươi thông dâm với nhau không phải là tội Loạn Luân sao?
Loạn Luân??? vâng như người đời gọi thì đó là loạn luân nhưng chúng tôi chỉ đem lại cho nhau sự sung suớng hạnh phúc, đó không phải là tôn chỉ của xã hội loài người sao?
Thật là ngoan cố quá, Các người đã làm đảo lộn luân thường đạo lý hàng ngàn năm loài người thừa nhận.
Thưa ông, mọi quan niệm về đạo đức xã hội chỉ là tương đối có giá trò trong thời điểm và không gian nhất định. Nếu theo như đạo đức mà ông nói thì đàn bà khi lấy chồng phải còn trinh trắng, ly dị là tội lỗi… không chồng mà có con thì cạo đầu bôi vôi đuổi khỏi xứ… những giá trò đó loài người cũng hàng ngàn năm xây đắp đó thôi!!!
Ngụy biện, ngụy biện tội của các người thật là đáng chết!
Thưa Ông, hãy nhìn cuộc đời còn có lắm thứ loạn đáng tội hơn nhiều: kìa những đứa con nghiện ngập hành hạ cả gia đình bằng vật chất bằng vũ lực… kìa những đứa con đuổi Bố Mẹ ra đường vì tranh nhau miếng đất, căn nhà… Vâng, ông hãy cứu lấy những giá trò đang bị băng hoại ấy truớc đi.
Ngươi thật hoang đường lắm, ở đây ta chỉ xét tội các ngươi thôi. Theo như luật pháp và đạo đức hiện hành, hai mẹ con ngươi phạm tội thông dâm loạn luân đáng tội chết nhưng xét những lý lẽ của ngươi, ta phán quyết từ nay tách hai người mỗi đứa một nơi… và để triệt tiêu tính dâm đãng của nhà ngươi bổn quan lệnh chặt đứt dương vật của ngươi… . người đâu… – Vị Quan tòa ném mẩu lệnh bài xuống, và bây giờ Sơn mới nhận ra đó là vị quan tòa nổi tiếng trong sử sách – Bao Công mặt đen – Sơn thất kinh không kịp kêu nên phản đối đã thấy nhói một cái nơi dương vật.
Không… Khô. . ô. . ô. . ng!… … . Khô. . ô. . ô. . ng… … Gã gào nên thảm thiết.
***
Choàng tỉnh, miệng vẫn còn ú ớ, mình mẩy đầy mồ hôi ; Sơn mới biết là mình vừa trải qua ác mộng, thật là hú vía… Chỉ là cơn mơ thôi… . nhưng cái cảm giác nhói nhói nơi con cu thì quả là có thật… tỉnh hẳn, Sơn mới nhận ra thì ra Hương đang gối đầu nên bụng gã, miệng ngậm lấy Cu của gã mà bú bú nhay nhay, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ một cái. Thấy Sơn ú ớ Nàng cười hỏi:
Cưng dậy rồi à? có đói chưa?
Sơn đói rồi, Má à… . . ! gã định kể cho Hương nghe về giấc mộng của mình nhưng cái miệng dâm đãng đang vuốt ve ngịch ngợm Con cu của Gã làm gã lại thôi.
Gì thế cưng? Má đi chuẩn bị đồ ăn nghe. – tay vẫn cầm Con cu của Sơn đang cứng dần mà lắc lắc, Hương âu yếm nó – Cục cưng này ngoan nha, chịu khó bồi bổ thật khỏe nha!… trời ơi đẹp quá, yêu quá đi.
Nàng đưa miệng ngậm chặt thật lâu lấy Buồi Sơn mà bú nhẹ nhẹ khiến nó cương cứng hẳn nên. Bao nhiêu ám ảnh bởi giấc mộng, giờ đây đã dần dần tan biến khỏi đầu Sơn.
Để mặc con cu của Sơn thượng đứng vì bị kích thích, Hương rời khỏi phòng vô bếp nấu ăn. Sơn nằm đó như để cân bằng hoàn toàn trí não – Chỉ là giấc mộng thôi, đằng nào cũng phạm tội rồi – gã tự trấn an mình. Đưa tay xuống sờ con cu còn ướt nước miếng của Hương gã bắt đầu thấy nứng trở lại. Vẫn trần truồng, tay xóc xóc con cu, Sơn đi vô bếp tìm Hương, không thấy Nàng ở đó nhưng Sơn nghe tiếng nàng ở phòng khách. Đẩy cửa phòng khách, gã thấy nàng đang nói chuyện điện thoại với ai đó, trên mình trần truồng chỉ khoác mỗi chiếc tạp dề phía trước; có lẽ nàng đang định nấu ăn thì có điện thoại. Thấy Sơn vô phòng khách, Nàng đưa ngón tay nên miệng ra dấu giữ bí mật. Nàng nói với người bên kia điện thoại:
Vâng, vâng, Anh đã tới nơi an toàn ạ!… vâng con đi chơi rồi không biết lúc nào về… dạ… Oh, oh… ơh… kìa!!!… .