VN88 VN88

Lấy chồng xa cho bố mẹ được nhẹ thân

Lay chong xa cho bo me duoc nhe than

Hai vợ chồng chị lấy nhau, hai nhà cũng chỉ cách nhau 2-3 nhà, thế nên có chuyện gì gần như nhà vợ nghe hết nhà chồng.

Trước, chị này cũng đi học, rồi cũng yêu đương này nọ những cuối cùng lại xin về địa phương làm. Và trong thời gian đó, anh chị đã phải lòng nhau. Thấy hai người yêu nhau thật lòng, bố mẹ đôi bên cũng không ngăn cấm. Nghĩ là lấy chồng gần cho xong, vì suy cho cùng thì giờ con gái họ cũng về nhà làm, không lấy chồng ở gần nhà thì lấy chồng ở đâu, ngăn cấm cũng không được gì, muốn lấy chồng xa cũng không được, còn ảnh hưởng công việc. Vậy là, đôi bên gia đình tặc lưỡi cho hai người họ lấy nhau dù thời gian tìm hiểu rất ngắn.

“Mỗi lần nghe vợ chồng nhà hàng xóm cãi nhau rồi mẹ chị này lại chạy sang hỏi, ‘có chuyện gì mà hai vợ chồng chúng mày cãi nhau thế’, tôi lại thấy phiền lòng.”

Thật ra, chị này mong ước lấy chồng ở thành phố vì ngày đó lên thành phố đi học. Nhưng vì hoàn cảnh, công việc không dễ dàng gì xin được nên đành về nhà làm và lấy chồng gần. Ban đầu yêu anh này, chị là người cương quyết, bố mẹ thì chỉ mong con gái lấy được người nào hơn thế. Nhưng chẳng còn sự lựa chọn nào nữa, thôi thì cũng cho con gái lấy chồng gần.

Chị và anh cưới nhau, có với nhau 1 đứa con tầm 2 tuổi thì mâu thuẫn thường xuyên xảy ra. Chi đi làm, anh ở nhà, công việc chẳng mấy suôn sẻ với anh, nhưng anh vẫn cắn răng chịu đựng. Rồi lời ra tiếng vào khi thi thoảng anh rượu chè, ở nhà không chịu chăm đón con. Chị đi làm về bực bội, cảm thấy điên người, rồi hai vợ chồng cãi nhau.

Lần đầu vợ chồng còn đóng cửa bảo nhau, sau đó thì to tiếng cả xóm nghe thấy, dĩ nhiên là bố mẹ chị cũng nghe thấy. Mẹ chị hay sang nhà tôi nói chuyện như thể để thanh minh cho con gái mình, nhưng hàng xóm ai chẳng biết, nói làm gì. Bà cũng không dám sang nhà con rể nói này nói nọ, sợ mất lòng thông gia.

Nhiều lần sau, những xích mích nhỏ ngày càng trở nên lớn. Anh này nhậu nhẹt rượu chè, rồi về đánh đập vợ con. Nhiều lần chị mang bộ mặt bầm tím sang nhà mẹ đẻ, mẹ đẻ nhìn chua xót và đã sang nói lại con rể. Thế là, mâu thuẫn càng lớn, cuộc sống vợ chồng chị càng trở nên khó khăn.

Mẹ thương con nhưng chẳng còn cách nào ngoài răn đe con rể, nhưng anh con rể rượu chè vào thì biết gì đâu mà nghe lời bố mẹ vợ, cứ mặc kệ. Vợ đi làm, chồng ở nhà, cái trò đó hàng xóm láng giềng dị nghị, rồi người này nói ra, người kia nói vào lại đến tai nhau không đúng thông tin ban đầu, thế là hai bên thông gia khó chịu với nhau.

Nhìn cảnh ấy, tôi chán luôn. Chắc đêm nào anh con rể về nhà đập cửa là người mẹ vợ cũng nghe tiếng con gái mình la hét, cả hàng xóm nghe thấy, nghĩ mà chán nản vô cùng. Suy cho cùng, lấy chồng gần là khổ thế đấy. Có hòa thuận thì không sao, không hòa thuận là cả làng biết, rồi người đau lòng, xấu hổ chính là bố mẹ mình chứ chẳng ai khác.

Nhìn gương của chị, tôi nghĩ, sau này, tôi nhất định phải lấy chồng xa. Đi học, đi làm, kiếm tấm chồng ở nơi nào đó, rồi lập gia đình, có như vậy bố mẹ mới bớt lo nghĩ chuyện con cái.

Bao nhiêu năm bố mẹ lo lắng, giờ lấy chồng sát nhà, rồi có chuyện gì cũng tìm mẹ, chỉ làm mẹ đau đầu. Con gái lấy chồng gần tưởng được nhờ, ai ngờ lấy chồng gần làm bố mẹ chịu điều tiếng của thiên hạ rồi còn chịu áp lực chồng chất. Lấy chồng gần lắm nỗi thị phi. Lợi cũng có nhưng hại cũng nhiều. Suy cho cùng, con gái nên lấy chồng làm sao để bố mẹ khỏi phiền hà và nên biết chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình, chứ đừng lúc nào cũng làm phiền hà khiến bố mẹ cảm thấy mệt mỏi khi con mình đã lớn…

(Vợ chồng)

VN88