VN88 VN88

Hiến dâng vì dục vọng

Người đang ướt, nhưng vì đang khoái tôi vào phòng nhỏ Đào mà không kịp gõ cửa. Hình nh đập vào mắt tôi thật ngạc nhiên: C nhỏ Đào và anh Quang đang không mặc quần áo đang quần quại nhau. anh Quang đang nằm dưoi còn nhỏ Đào thì đang ngồi trên bụng anh ta và nhún nhún. Thấy tôi vào quá bất ngờ c 2 hi giật mình, còn tôi thì ngượng quá chỉ kịp nói sorry và về phòng mình.
Sau một lúc bình tĩnh lại tôi đi tắm và về phòng nghỉ một giấc.

Đang khuya có tiếng gõ trước cửa phòng. Mở cửa ra tôi thấy nhỏ Đào. Tôi nghĩ thế nào cũng bị nhỏ trách cho một tua nên đang bối rối và lưỡng lự không biết nói gì để xin lỗi đây thì nhỏ nói:
-Bồ cho mình vào được không.
-Xin lỗi vừa nãy nghen.
-Hổng sao, tụi này s ý nên quên khóa phòng thôi mà, bồ thông cm nghe.
Tôi mừng quá, nhỏ Đào khong trách mà lại còn xin lỗi, nhỏ có lỗi gì đâu.
Lúc này tôi còn đang buồn ngủ quá nên không biết phi làm sao, một cái ngáp ngủ lại xy ra làm tôi thấy hoi lố bịch.
-Ê, có gì định nói vậy bồ.
Tôi sực nhớ lại mình cần gì và định kể cho nhỏ chuyện nhỏ An nhưng nghĩ lại thoi, tôi nói lng:
-Đang đói nên định lục phòng bồ tim thứ gì cho đầy cái bao tử háu ăn.
Tôi biết rằng nhỏ Đào không bao giờ dành đồ an vặt trong phòng, điều này nhỏ khác tôi mà. Lúc dó có tiêng anh Quang ngoài cửa: Vậy thì đi ăn đêm đi, anh bao c 2.
Thấy thái độ vui vẻ và không trách của anh Quang và Đào tôi thấy rất tự tin và đong ý cùng đi.
Anh Quang có chiếc 67 cũ nhưng cũng còn chạy tốt, lúc này đã 2 giờ sáng rồi,
Nhỏ Đào bo tôi lên ngoi giữa để nó ngối sau.
Tôi hoi ngai vì phi ngôi xen giữa nhưng c 2 thuyết phục hn nưa tôi không quen ngối xe máy nên đành nghe lời vậy.

Xe chạy bon bon trên đường, thỉnh thong gặp ổ gà, xe khung lại, bộ ngực tôi lao về trước chạm vào vai anh Quang, anh lịch sự không ép ra sau. Tuy nhiên tôi cũng hi ngại.
Dến quán hủ tiếu Hồng Bàng, có lẽ hôm nay là đêm Noel nen cũng đông dân nhậu còn đó.
Anh Quang cho Đào và tôi lựa chọn menu và luôn luôn nhường chúng tôi trước. Sau đó anh lại chở chúng tôi về. Anh tạm biệt và hẹn đợt sau rnh sẽ đưa chúng tôi đi xem cine.

Mấy hôm sau, đến năm mới tây lịch, tôi vẫn không định về thăm nhà để ở lại làm bài. Nhỏ An thì hiếm khi có nhà ban đêm, khôgn sàn nhy thì cinê, restaurant. Đêm giao thừa đó, nhỏ Đào gặp tôi , nhỏ nói có việc phi về quê thăm nhà và nhờ tôi tiếp anh Quang giùm nó. Tôi ngạc nhiên:
-Bộ bồ định giao anh Quang lại cho mình sao?
-Cũng gần như vậy vì anh Quang galang lám, nếu mình nói mình về quê thì ông tìm cô khác sequer ngay vì nh có máu nghệ sỹ và lắm người yêu thầm mến chộm lắm.
-Nhưng mình không rnh, hn nữa đâu biết tiếp anh Quang ra sao đâu.
-Dễ ợt à, nh đến thì bắt nh đưa đi xem cinê là xong.
Nghe xem cinê, tôi cũng thích nên: thôi được vì bồ tôi sẽ chấp nhận thử thách này.
Đúng như nhỏ nói, tôi đó anh Quang đến. Tôi nói anh Quang biết Đào về quê và hôm nay nó nhờ anh Quang đưa tôi đi xem cinê. Anh lưỡng lự một lúc, tôi phan vân hay là nh nghĩ gì về tôi không tốt.

Anh nói: ừ nhỉ anh đang thiếu nhỏ một buổi Cine. Vậy nếu nhỏ không phiền thì ta đi.
Tối đó tôi và anh đến rạp Âu Lạc, bộ phim “Người Tình nhỏ” thật là hay và có nhiều pha làm tình nhẹ. Bn năng của người con gái mới lớn chỗi dậy, tôi vừa thấy thích thú và vừa thấy ngượng ngùng sao đó, giá có ai gii thích cho tôi những gì đang xy ra trong tôi thì hay biết mấy. Chợt nghĩ, à anh Quang cũng khá am hiểu đời chắc sẽ gii thíhc được cho mình thì sao. Nhưng mà anh lại là bồ của nhỏ Đào. Tôi liều mình thử đưa tay với sang gi vờ vô tình khẽ chạm vào tay anh trên bành ghế, anh nhẹ nhàng rút lại. Thật là người đàn ông trưởng thành, không nóng vội, không sỗ sàng như Minh. Tôi thấy phục anh vô cùng.

Tối đó anh đưa tôi về tận phòng và không quên chúc tôi ngủ ngon.
Hôm sau, nhỏ Đào từ quê lên, không quên mang theo mang cụt, sầu riêng đó là những món tôi muốn ăn.
Sau môt vài câu chuyện làm quà nó hỏi tôi: Ê, hôm qua bồ có ngủ với anh Quang không? Tôi nóng mặt, thì ra nhỏ này định gây chuyện với tôi sao.
Tôi đáp: Làm n mắc oán, bộ bồ nghĩ mình lại cưp giật người yêu của bồ sao?
– Đùa chút cho vui, chứ mình biết tính bồ mà, nếu không thì mình đâu để anh Quang cho bồ một đêm đâu.
– Nói thật nghen, mình không có gì đâu. nhưng mà anh Quang cũng lịch sự ghê há.
– Bồ thấy anh Quagn có đáng yêu khong?
– Kể thì cũng có nhiều điều hay: lịch sự, đẹp trai, galăng, ăn nói nhỏ nhẹ
– Bộ bồ cũng đã mến rồi phi không?
– Tôi chối ngay: Không, chỉ là thấy vậy thôi chứ đâu có gì.
– Thôi khỏi phi chối quanh làm gì. Tuy Đào nhỏ hn bồ một tuổi nhưng mùi đời thì Đào xịn lắm rồi. Đào biết bồ cũng mến anh Quang nhưng ngại vì nh là người yêu của Đào phi không.
– Không phi như vậy
– Phi thì đã sao, mình cũng không ngại đâu, mình nói thật cho bồ biết: chỉ có bồ là còn ngờ nghệch nhất trong tụi con gái trong thành phố này. Bồ nghĩ nhỏ An đã từng làm tình với ai chưa, nói chính xác ít ra cũng phi hn 2 người rồi.
Tôi giật mình, thì ra chuyện tưởng là bí mật của nhỏ An đã chẳng xa lạ gì với nhỏ Đào, có lẽ là do ít đi đêm nhiều nên tôi không nghĩ mấy nhỏ lại đã sành đời như vậy.

VN88

Viết một bình luận