Hạnh hơi ngạc nhiên nhưng không thể hiện ra .nàng chưa bao giờ nghe Dũng nói về điều đó trước đây. “Coi nào, con luôn khen mẹ đẹp và con đâu có ấp úng khi nói chuyện với mẹ”
“Con thấy mình nhát lắm mẹ, con không biết nòi gì hay làm gì khi ở gần con gái .Từ trước tới giờ con chưa từng hôn một đứa con gái nào cả”. Dũng đỏ mặt lên khi nói đến đó.
“Thật sao con?” Hạnh thật sự kinh ngạc, Hạnh nghỉ nó đã hơn 18 tuổi rồi mà chưa từng hôn con gái, nó còn quá trong trắng. Ở VN thì còn có thể chấp nhận chuyện đó nhưng cuộc sống ở đây rất thoáng nên chuyện đó làm Hạnh bị sốc. Nàng nghĩ lại thời đi học nàng cũng có bạn trai từ năm 16 tuổi kia. Nàng hỏi con ” Con có thích con gái không đấy?”
“Kìa meeeẹ…! dĩ nhiên con thích chứ” Dũng trả lời một cách bối rối.
Hạnh thở dài nhẹ nhõm, nàng tưởng con mình có vấn đề.
“Đó chỉ là vì….vì con chưa có hẹn hò thực sự với đứa nào cả thôi”
“Trời, con tôi” Hạnh không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. “Mẹ nhìn thấy con ra ngoài và con nói là đi chơi với bạn gái cơ mà”
“Con xin lỗi mẹ vì đã nói dối.Thưc sự là lúc đó con đến thư viện hoặc lòng vòng ngoài đường thôi. Con không muốn mẹ quá lo cho con. Con xin lỗi”
Đột nhiên, Hạnh chợt thấy mình đã không quan tâm đến con kể từ khi ba Dũng mất. Hạnh thấy mình có lỗi khi lúc nào mình cũng có thể đọc được ý nghĩ của con trai. Nàng thấy mình chỉ lao đầu vào công việc mà không chịu để ý đến suy nghĩ của con. Hạnh thấy con rất non nớt trong chuyện trai gái, chuyện giới tính mà ba mẹ là người dạy dỗ, hướng dẫn cho con cái. Càng nghĩ Hạnh càng giận bản thân mình.
Cả hai mẹ con ngồi im lặng trong suy nghĩ của riêng mình. Không ai biết phải nói gì. Cuối cùng thì Hạnh cũng lên tiếng.
“Dũng nè, con nghĩ sao nếu mẹ với con đi chơi với nhau?”
“Mẹ à, mẹ đừng bân tâm về chuyện đó mà”
“Mẹ lo chứ, con cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh mẹ, vậy tại sao mẹ con mình không thể đi chơi chứ? Con xem như mẹ là bạn gái con. Mẹ sẽ nói cho con phải biết làm gì khi ở bên cạnh đứa con gái khác. Mẹ biết con gái muốn gì mà”
Hạnh ngừng nói khi thấy con trai bối rối vì đề nghị của nàng.”
“Sao thế con…hay là con không thích đi chơi với người già như mẹ?”Hạnh cười.
“Không đâu, mẹ còn trẻ lắm mà. Mẹ là người phụ nữ đẹp nhất mà con biết” Dũng đỏ mặt khi nói thế.
“Cám ơn cưng, con cũng là chàng trai tốt nhất đối với mẹ. Vậy thì tại sao chúng ta không thể đi chơi với nhau, đúng không con?”
Dũng im lặng, nó nghĩ như thế cũng được.Vừa để mẹ nó không nói đến chuyện bạn gái của nó nữa vừa làm cho mẹ nó vui. Dũng nói với giọng thờ ơ “À…con nghĩ thế cũng hay”
“Con nói có vẻ miễn cưỡng thế” Hạnh hơi thất vọng.
“Không có đâu mẹ…nhưng…” Dũng nói nhanh
“Có gì vậy con? nhưng gì…”
“Con không…..chả biết chuyện gì cả…mẹ biết đó, con ngốc lắm. Mẹ sẽ chán đi chơi với con thôi” Dũng nói cà lăm.
“Không có gì chán cả con à” Hạnh nói rồi vỗ lên đùi Dũng “Nào, chuẩn bị quần áo đi con, mẹ con mình sẽ đi ăn tối rồi đi xem phim” Hạnh đứng lên đi đến bàn lấy chìa khoá xe và đưa nó cho Dũng “Con sẽ lái xe chở mẹ nhé, cưng”
“Meeeeẹ…..” mặt Dũng đỏ lên vì mắc cỡ. Tuy nhiên đằng sau sự chán nản đó là sự hứng khởi mà nó mong muốn từ lâu rồi.
Hai mươi phút sau, Dũng đi tới đi lui trong phòng khách hồi hộp chờ mẹ nó. Khi Dũng thấy mẹ bước xuống cầu thang, nó muốn nói gì đó nhưng nghẹn họng.
Hạnh mặc áo ống thun trắng bó sát người , vai để trần nổi bật làn da mịn , hai cánh tay trắng muốt nõn nà, bộ ngực cân đối nhô ra ép sát vào lớp vải phía trước, bờ eo nhỏ nhắn dù đã một lần sinh nở, còn phần dưới là cái váy ngắn màu đen , dưới gót chân hồng của Hạnh là đôi giày cao gót.
Ba Dũng thích Hạnh mặc như thế trước đây, nên Hạnh nghĩ Dũng chắc cũng thích.
“Có gì không con?” Hạnh hỏi khi thấy mặt con trai đờ đẫn nhìn mình chăm chú.Đột nhiên, nàng nghĩ mình đã phạm một sai lầm lớn.
“Mẹ, trông mẹ….”Dũng ấp úng khi đang cố gắng nói là mẹ nó rất đẹp.
“Mẹ sẽ thay bộ khác” Hạnh nói và quay lại lên lầu vì Hạnh nghĩ mình mặc đồ hơi quá khêu gợi, Hạnh chỉ muốn mình trông trẻ hơn khi đi chơi với con trai.
“Không! mẹ trông đẹp lắm ” Dũng đỏ mặt lên khi nói câu đó.
Hạnh quay mặt lại rồi mỉm cười “Tại sao thế con, mẹ nghĩ con bối rối khi thấy mẹ mặc như vậy, cám ơn con nha”
“Mẹ nè, con nghĩ nếu mấy đứa bạn con thấy mẹ đẹp như thế chắc tụi nó ghen tị lắm” Dũng khen mẹ nó không ngớt.
Hạnh cảm thấy trong lòng tràn đầy niềm tự hào và hạnh phúc khi nghe con khen như thế.
“Vậy hả, để cho bạn con tức luôn nhé. Tối nay, con đừng gọi mẹ mà gọi tên Hạnh của mẹ nhé” Hạnh cười vui vẻ.
“Được thôi mẹ, …ưm Hạnh” Dũng trả lời “Hạnh” nó lặp lại một lần nữa để quen miệng.
Dũng tiến ra xe hơi rồi mở cửa mời mẹ nó vào như một anh chàng ga lăng. Khi Hạnh ngồi xuống, Dũng không thể không để ý đến cặp đùi thon dài của mẹ nó giờ đây đã lộ ra nhiều hơn khi váy nhích lên cao hơn. Khi nhìn lên mặt mẹ nó thì Dũng thấy mẹ mỉm cười. Chúa ơi, Dũng nghĩ mẹ thấy nó nhìn lên đùi mẹ.Dũng tự trách mình sao dám nhìn như thế, nó cũng không hiểu.
Khi đang lái xe, Dũng cũng liếc nhìn xuống đùi Hạnh, mặc dù chỉ thoáng qua. Đầu óc Dũng tự nhiên nóng lên, nó thấy hồi hộp kích thích thế nào ấy. Cảm giác bối rối mà Dũng không thể giải thích nổi. Khúc thịt ở giữa hai bên đùi nó tự nhiên cứng lên. Nó cố gắng tập trung vào tay lái.
Váy của Hạnh nhích lên chút nữa, càng phô bày cặp đùi trắng trẻo của Hạnh. Lúc này Hạnh cũng nhận thấy điều đó, Hạnh cố kéo váy xuống, nhưng một lúc sau thì nó vẫn như thế.