Ngày Chúa Nhật trôi qua thật bình yên. Cả ngày Trung chơi đùa với đám con của mình và bé Ti. Lâu lâu, Thanh bắt gặp ánh mắt của Trung dừng lại trên người của Trang, ngời sáng trong thoáng chốc, rồi bình thường như không có đặc biệt cả. Thanh cũng nhìn ra được ánh mắt dịu dàng, hạnh phúc của Trang khi nhìn Trung chơi đùa với đám nhóc, nhất là những lúc bé Ti phụng phịu, nhõng nhẽo giành cho bằng được… “Ba Trung” với các anh chị; thường thì sau giây phút đó, một thoáng buồn ánh lên mắt Trang. Thanh cảm thấy thương con, thương em, thương cháu, và thương chồng. Hạnh phúc là đây, là vui vầy, là xum họp, là trọn vẹn… Thanh đã có quyết định cho tính toán của mình…
Tự dưng Thanh cảm thấy rất vui, nàng hòa mình vào cuộc chơi của chồng con và lôi cả Trang vào… Mọi người rất vui vẽ…
o O o
Buổi tối, khi lên giường, Trung đã sẳn sàng nhưng Thanh đã không cởi hết quần áo như mọi hôm. Nằm trong tay chồng Thanh gợi chuyện:
– “Mẹ con Trang lủi thủi một mình thật tội nghiệp… Không biết làm gì để giúp nó đây!”
– “Sao em không nói Trang dọn về gần đây, chị em ở gần chạy qua chạy lại tiện hơn…”
– “Khu mình ở mắc tiền sao mẹ con nó chịu nỗi. Còn mấy khu vừa túi tiền thì hơi xa mà lại không yên ổn bằng ở đây. Hay là….” Thanh bỏ lững.
– “Hay là thế nào?” giọng Trung như bồn chồn.
Thanh cười thầm trong bụng, “có vẽ con cá đã cắn câu…” nàng nghĩ thầm:
– “Hay là để Trang nó về ở chung với mình, nhà mình cũng con dư một phòng mà. Có điều…” Thanh lại bỏ lững.
– “Có điều… gì?”
– “Thêm một đứa nhỏ trong nhà anh chịu nỗi không?”
– “Thêm một đứa có sao đâu.”
– “Còn mẹ nó…”, Thanh cố ý kéo dài, “anh có chăm sóc cho Trang luôn không?”
Trung ngập ngừng, cả trăm ý nghĩ thoáng qua đầu, “… chuyện gì đây?… có phải Thanh đang thử mìng?… hay là…”
– “Em muốn anh chăm sóc như thế nào?” Trung hỏi ngược.
– “Thì anh phải chăm sóc như anh chăm sóc mẹ con em…”
Trung dò dẫm:
– “Em biết là anh rất mến Trang và bé Ti…”
– “Mến chưa đủ…” Thanh đi vào vấn đề, “anh phải lo cho bé Ti như con, lo cho Trang như… chồng.”
Tim Trung đập mạnh, Trung ngập ngừng:
– ” Có nghĩa… là…”.
Thanh tiếp lời chồng:
– “Có nghĩa là anh có thêm người đàn bà, trẻ và đẹp, như anh hằng ao ước. Anh gánh nỗi không?…”
– “Em nói thiệt!”, giọng Trung hân hoan mừng rở.
– “Thiệt! nhưng phải coi Trang nó có chịu hay không, phải coi xem anh đủ tài chinh phục nó hay không…”
– “Thôi, không nói giởn nữa…”
– “Em không đùa,” Thanh nhỗm dậy và lôi Trung theo, “đi, mình đi xuống nói chuyện với Trang.”
Trung khoác áo choàng vao người rồi theo Thanh xuống lầu…
o O o
Cho bé Ti ngủ xong, Trang lấy đồ đi tắm. Ngâm mình trong nước ấm thật dê~ chịu… “bé Ti hôm nay… hư ghê… ham chơi… theo anh Trung không màng tới mẹ… hôm nay thật vui… cả nhà quây quần thật đầm ấm… mình cũng chỉ ao ước có bấy nhiêu… cái anh Trung này… thật thấy ghét… là anh rể mà sao thân mật với người ta quá vậy… hồi chiều này mắc mớ gì mà cứ đụng chạm vào người mình hoài… là vô tình hay cố ý đây?… không biết giờ này hai người bắt đầu chưa… hai đêm nay thật khổ…” bỗng… Trang nhận ra mình đang tự vuốt ve thân thể của mình…