Ông nún mút cái búp nhụy đào một thôi làm tôi giật lên bần bật ,đầu óc mê đi. Rồi ông cột nốt hai cổ chân tôi buộc chằng vào hai chân giường phía dưới. Tôi sướng quá muốn lồng lộn lên mà tay chân bị cột chặt , chỉ còn cách ưỡn người lên mà rên rỉ. Còn mấy miếng vải dài, ông quấn tròn ngang ngực tôi ngay dưới vú, rồi cột sang hai bên giường. Tôi bị trói ghì xuống giường, nứng quá mà không nhúc nhích được muốn điên lên. Bấy giờ ông quì ngay bên sườn tôi, một tay thì vừa bóp vú thật mạnh vừa véo bầm vào cho tôi đau điếng, tay kia rờ rẫm cái mu rùa rồi tôi thấy mấy ngón tay thọc mạnh. Cái môi mép bên dưới căng ra, như chưa bao giờ được căng cho đã như vậy .
Full Em vừa bú vừa rên một cách sung sướng 18+
Đến khám phải có hẹn, phòng mạch sang trọng mát rượi. Cô y tá đưa tôi vào phòng khám ngồi đợi. Phòng khám có ghế ngồi, có cái bàn nằm cao ngang ngực, và chung quanh nhiều máy móc.
Tôi đang lơ đãng nhìng quanh thì ông bác sĩ mở cửa vào. Bác sĩ chừng trên dưới bốn mươi ,người cao to, nói cười vui vẻ. Ông kéo ghế ngồi lại gần, ngắm nhìn tôi từ đầu đến chân , hỏi han về bệnh tình của tôi. Ông hỏi có đứng nhiều, có mang nặng không, tôi nói chỉ quanh quẩn viê�c nhẹ trong nhà. Ông hỏi việc vợ chồ�ng làm tình thường ở tư thế nào . Tôi hơi ngạc nhiên, thì ông giải thích, có những tư thế dễ làm cho bị đau lưng. Tôi ngượng ngùng , cười đáp, lâu nay vợ chồng không có gì hết. Ông hỏi tại sao, tôi lí nhí nói chồng tôi yếu sinh lý. Ông nói : “sorry about that”, rồi kêu cô y tá đưa tôi qua phòng quang tuyến chụp sống lưng. Cô y tá bảo tôi cởi hết đồ ra, tôi hỏi có bỏ đồ lót không, cô gật đầu. Cô cho tôi mặc cái áo choàng bằng vải, ngắn tay , quàng đằng trước lại, hở phía sau lưng. Chụp hình xong tôi trở lại phòng khám.
Truyện Em vừa bú vừa rên một cách sung sướng 18+
Bác sĩ Tự bảo tôi lại ngồi ở bàn khám. Ông đưa tay nắn dọc theo sống lưng, hỏi có đau không. Thực tình ngón tay ông nắn tôi cảm thấy dễ chịu. Tôi trả lời: ” dạ không , bác sĩ bóp như vậy em lại bớt đau”. Ông cười, xoa lưng tôi lần nữa rồi bảo tôi nằm ngửa để khám. Ông đứng một bên bàn, một tay đè ngay xương mu, tay kia cầm hai cổ chân đưa ngược lên, hỏi tôi có đau không. Cái áo choàng tụt xuống ngang đùi. Ông bước lại đứng cuối bàn ngay giữa hai chân tôi, rồi gập ngược đầu gối lại, đẩy cho co lên , lại hỏi :”có đau không”. Tôi nói không, thì ông đẩy ấn thêm tí nữa , làm cho lưng tôi cong lên, cái áo choàng bị đẩy tốc ngược một đống ngang bụng. Ông tiếp tục kéo hai chân tôi mà đẩy ngược lại nhiều lần , mắt chằm chằm giữa hai khe đùi tôi.