Giang như được hơi trai, phát triển thấy rõ; hai vú căng cứng, nứng lồn, hể thấy anh nào vừa mắt là dâm thủy chảy ra ướt cả quần lót. Sự ham muốn tình dục cứ quay quẫn trong đầu; Giang không còn tha thiết vào chuyện học nữa. Thay vào đó là chưng diện, ăn mặc hở hang; nhưng đối tựng không phải là Tèo mà là anh Cường, bồ của chị Phượng. Giang như muốn để dành thân xác cho Cường trọn vẹn hưởng thụ, nên đã không cho Tèo tắm chung dù nàng rất thèm và nhớ cái cảm giác thần tiên tê tái ấy.
Sau vài lần bị chị Giang từ chối không cho tắm chung, Tèo chuyển mục tiêu qua chị hai. Nó luôn nghĩ đến nước da trắng mịn màng, mái tóc đen dài chấm lưng, đôi mắt đa tình, mũi cao, môi hồng, má lún đồng tiền với nụ cười duyên dáng. Phượng đã mười chín, cô rất tự mãng với sắc đẹp trời ban cho mình, hai bầu vú căng tròn, nấm vú hồng hồng, eo thon, bụng phẳng lì, chân dài, và một chùm lông đen mướt. Phượng chăm sóc lông lồn rất chu đáo, luôn cắt tỉa gọn gàng, trông mượt mà tươi mát. Mỗi khi tắm, Phượng dành nhiều thời gian kỳ thật sạch cái động thiên thai và xoa nắn cặp vú cho lớn thêm.
Như đã trở thành thói quen, mỗi lần Phượng cầm khăn đi tắm là Tèo lập tức theo dõi, chiêm ngưỡng cảnh kỳ cọ xoa nắng của chị hai, Tèo không kìm chế được. Có một động lực vô hình thút đẩy Tèo đưa tay vào quần, rờ bóp và sụt cặc cho tới khi xuất tinh. Tèo rất muốn làm như lần trước, mở cửa bước vào xin tắm chung. Nhưng chợt nghĩ lại chị hai không phải là gái tơ như chị Giang, tuy vẫn còn trinh nhưng chị Hai đã có bạn trai nên không thể làm ẩu, lạng quạng là ăn bạt tai như chơi.
Hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhân, một hôm đi học về, Tèo thấy chị hai và Cường, con ông xã trưởng, trần truồng trên giường. Cường mãi mê bú mút hai nấm vú đỏ hồng, tay không ngừng xoa bóp khu tam giác cấm. Hắn chuyển dần xuống dưới, úp mặc vào giữa cặp đùi trắng nõn, le luỡi liếm dọc theo hai mép lồn. Hắn dùng môi ngập lấy hột le đỏ hỏn nút thật mạnh. Dùng hàm râu dê cọ vào hai mép non hồng hồng. Ðến nước này thì Phượng không còn biết gì là trinh tiết nữa; nàng thì thào: “Nữa đi anh yêu.. đừng ngừng.. em thương…” Biết cá đã cắn câu, Cường banh hai mép rộng thêm, hàm râu không ngường quét dọc theo cái lồn đang muốn được cưng chìu. Phượng nắm chặc lấy thành giường hai chân giang rộng, hẫy mông thật cao, mặt đỏ au lưỡi liên tục liếm vành môi “Ôi, chúa… chúa…Cường.. chúa… mạnh lên… đừng ngừng.. ” Phượng rên những câu vô nghĩa khiến Cường càng thêm nứng. Ðặc Phượng nằm ngữa, Cường đưa lưỡi thám hiểm chung quanh lỗ lồn; liếm sạch nước nhờn ứa ra. Cường chấm nước nhờn thoa lên ngón tay cho láng, rồi từ từ lách ngón tay vào sâu trong cái lỗ tí hon của Phượng. Nàng nhăn mặt, cố nhịn đau vì không muốn Cường mất hứng. Cường càng được nước, móc bên này, nghéo bên kia. Phượng ban đầu còn có vẻ đau nhưng về sau thì thấm đòn nằm im uốn éo. Ðể đưa nàng vào thế giới đàn bà, Cường đứng dậy chấm nước nhờn cũa Phượng, bôi lên đầu khấc đang cương cứng, bóng láng:
– Chịu khó chút nhen cưng, không đau lắm đâu, anh sẽ nhè nhẹ, ngoan anh cưng…
– Anh có thật lòng yêu em không?
– Dĩ nhiên rồi, anh không yêu em còn có thể yêu ai?
– Em trao trọn cho anh.. anh nhớ phải cưới em làm vợ!
– Yên tâm đi cưng, anh hứa!
Cường chầm chậm đút vào, đầu khấc vừa lọt được vào bên trong phân nữa là Phượng đã nhăn mặt, hai tay rung rung vì đau, Phượng cảm giác có vật gì đó đang xé nát và nông rộng cữa mình rộng ra, thốn không thể tả. Nàng quàng chân qua mông Cường, ghì chàng xuống, mong cho cảm giác này chóng qua. Cường hiểu ý, nhấn mạnh xuống một cái ọt, Phượng thét lên, hai mắt ứa lệ; nàng đã trở thành đàn bà. Ðợi một lát cho Phượng bớt thốn, Cường bắt đầu dập nhịp nhàng ra vô đều đặng. Cường thấy trên cặc mình dính vệt máu trinh, hắn cười đắc ý; cảm giác đã thành công chinh phục, chiếm lĩnh thân thể ngọc ngà mà đám trai trong huyện hằng mong ướt. Qua những phút đau rát Phượng bắt đầu sướng. Mỗi cú nhấp cũa Cường thật đáng đồng tiền bát gạo; mạnh , nhanh, chuẩn. Phượng thấy trong thân thể có luồng máu chạy rần rần dồn về phía cữa mình, toàn thân lâng lâng. Phượng rít lên, cơ bắp lồn co bóp, nước nhờn tuôn ra xối xả xen lẫn với máu trinh ướt đẩm chùm lông rậm rạp của nàng và Cường. Phượng đạt khói cảm lần đầu tiên trong đời. Mồ hôi tuông ra nhễ nhọi. Tiếng va chạm bành bạch của cặc và lồn tạo nên bầu không khí chỉ có trên thiêng đàng. Cường đưa tay nhồi bóp hai vú, mắt nhắm nghiền hưởng thụ cảm giác tê tê nơi đầu con cặc. Cường cong mình thúc vài cú chót, một luồng tinh khí âm ấm xịt vào tận trong tử cung. Cường nằm đè lên thân thể mảnh mai của Phượng an ủi:
– Em đừng lo, anh sẽ nói ba mẹ qua đây hỏi cưới!
– Em là người của anh rồi đó… em không tiếc những gì quý nhất của đời con gái với anh, nhớ đừng thay lòng nhen anh!
Mắt Phượng đỏ hoe, niềm hy vọng duy nhất bây giờ là Cường giữ lời hứa thành thân với nàng. Hai người âu yếm trao nhau nụ hôn nồng cháy trước khi thu dọn chiến trường và tiễn Cường ra về.