VN88 VN88

Em ngốc nghếc quá phải không anh ?

Em ngoc nghec qua phai khong anh ?

Em gọi anh là chàng gió vì anh giống như những cơn gió vậy. Anh thoáng qua đời em, rồi lại vụ đi tìm đến những thứ mới lạ. Nhưng biết làm sao đây khi em nghiện anh mất rồi, sếp ạ!

Em biết em ngốc nghếch, em dại khờ, luôn muốn được bên anh, được nhìn anh cười, được trò chuyện vui vẻ bên anh. Và hôm đó, anh đã vô tình nắm lấy bàn tay em… giống như một lãng tử đa tình dành những cử chỉ ngọt ngào, lãng mạn cho một người con gái mềm yêu.

“Anh chỉ xem em như thú vui, món đồ chơi của mình… nhưng em vẫn khao khát được ở trong vòng tay anh.”

Anh có thể ôm eo, trêu chọc bất cứ cô gái nào trong công ty, không chỉ riêng một mình em. Anh từng nói với em rằng: “Anh không ghét em. Anh chỉ là một gã đàn ông trăng hoa, thích phiêu du để tìm kiếm điều mới lạ”. Và anh có nhớ những hành động của mình dành cho em không?

Hôm đó, anh đã rủ em đi lang thang dạo phố. Rồi anh ôm em trong vòng tay, nhẹ nhàng hôn em và dành cho em những cử chỉ thân mật, yêu thương như những đôi tình nhân dành cho nhau. Nhưng vì biết mối quan hệ giữa chúng ta nên em không đáp trả lại. Em đã chống cự, đã vùng vẫy… vì em quá bất ngờ, vì em thấy mình đang làm điều có lỗi với vợ con anh.

Anh đa tình là vậy. Anh chỉ muốn em là con mồi, là thú vui, là đồ chơi của anh thôi! Nhưng em vẫn khờ dại, vẫn mong muốn, ao ước được anh ôm trong vòng tay, được tận hưởng những giây phút hạnh phúc bên anh… dù những giây phút đó rất ngắn ngủi.

Em ngốc nghếch quá phải không anh? Lúc nào cũng chỉ biết đắm mình trong nỗi nhớ nhung, khao khát có được anh… mà không dám đối mặt với một sự thật rằng, anh đã có gia đình, có bến đậu hạnh phúc của cuộc đời và sẽ không bao giờ thật lòng với bất kỳ ai nữa…

Ngoài kia gió vẫn đang thổi… và có một người vẫn đang nhớ tới anh!

(Công sở)

VN88