Chẳng để cho Trần kịp hỏi han gì thêm, chuyện trò giữa hai bố con ông Đại cứ như ngô rang cho tới khi mâm cơm được dọn lên. Trong suốt bữa cơm, mọi người cứ rối tít bắt Trần kể những gì anh thấy ở Hà nội, về bạn bè và trường học của anh. Nhiều điều anh kể đi, kể lại tới hai, ba lần mà mọi người vẫn thích nghe nữa. Đối với mẹ anh và chị Thái Bình, Hà nội giống y như một giấc mơ vậy. Quang vẫn ngồi lặng lẽ lắng nghe. Quang chỉ hơn Trần có năm tuổi, nhưng trông anh đã như một người bốn mươi tuổi, đôi mắt anh hơi thâm và mệt mỏi.
Bữa cơm tàn thì trời cũng đã tối mịt. Ông Đại với tay châm cái đèn dầu Hoa kỳ khói mù gia ông được chia cho từ hồi Cách mạng Cải cách ruộng đất, ông đưa cái đèn cho Trần và giục anh:
– Đi tắm rồi còn đi nghỉ con, chị Thái Bình đã chuẩn bị nước tắm cho con rồi đó.
Nước nóng quyện mùi cỏ làm Trần trở nên tỉnh táo và cảm thấy dễ chịu hơn sau gần hai tư giờ ngồi trên con tàu cọt kẹt rệu rã đến điếc tai. Anh và dội nước ào ào và chà xát cái bện rơm vào cổ, vào tấm lưng trần. Trần là con út trong gia đình nên được bố mẹ anh cưng chiều cho anh ăn học chứ không phải lao động đồng áng như anh Quang, do vậy anh cũng trắng trẻo hơn Quang và cũng ít cơ bắp hơn Quang.
Đang mơ màng, bỗng Trần nghe một tiếng kẹt cửa rất khẽ. “Không lẽ lại có trộm ở cái xứ hẻo lánh này?” ý nghĩ đó làm Trần buốt lạnh sống lưng. Trần căng mắt nhìn vào bóng đêm hun hút cố tìm ra bóng kẻ đang đột nhập vào phòng anh. Có tiếng vải mềm cọ vào nhau sột xoạt, tiếng bước chân khe khẽ bước lại gần giường Trần và mùi hương quen thuộc thoang thoảng trong phòng làm anh trấn tĩnh lại.
– Ai đó?
– Tôi đây, giọng nói đàn bà run run trong bóng đêm.
– Tôi là ai? Trần sờ soạng tìm kính.
Giọng đàn bà thút thít:
– Sao cậu quên nhanh thế?
Trần đeo được cặp kính cận vào thì hơi thở của người đàn bà đó cũng phả vào mặt anh, tay anh chạm phải một làn da mềm mại. Thái Bình đứng ngây ra nhìn Trần rồi nhìn xuống chiếc quần lót cộm lên hứa hẹn. Thái Bình có một vẻ đẹp thôn dã mà Trần ít có dịp để ý tới, cô mặc một chiếc váy trắng mỏng rộng cổ, mái tóc dài óng ả phủ lên bờ vai tròn, khoảng ngực nâu trần lấp ló bầu vú tròn trĩnh phồng cao, đôi núm vú xinh xinh đội lớp vải mỏng chồi lên. Trần giật mình thấy Thái Bình đang nhìn chàng chờ đợi bắng ánh mắt cầu khẩn.