Sau lần hội ngộ đó, tụi tui tổ chức cho hai gia đình đi picnic chung Không biết tại sao bà xã tui khinh ghét vợ thằng Long ra mặt? Từ đó, tụi tui biết là phải tránh cho hai bà xã đụng độ nhau. Cuối tuần sau đó, thằng Long rủ tui đi thăm má nó. Nhớ mối tình cảm của má nó dành cho tui khi xưa, tui ghé tiệm tàu, mua trà bánh và bánh hỏi heo quay cho bảù. Thấy tui mua quà rất tươm tất, thằng Long lộ vẻ hài lòng ra mặt.
Khi tụi tui đến, má thằng Long đã chờ sẵn từ lâu. Thấy lại má nó sau bao nhiêu năm, tui hơi chưng hửng vì bả không cao lớn như trong trí nhớ của tui. Bả thấp hơn và cũng ốm hơn bà xã tui một chút. Nhưng làn da bả thì vẫn trắng mịn như ký ức mơ hồ của tui. Má Long trẻ hơn má vợ tui chừng 4, 5 tuổi. Tóc bả đã hoa râm có lẽ vì bả cực khổ hơn má vợ tui, nhưng má Long vẫn còn phảng phất nép đẹp thời son sắc. Vì biết có khách đến nhà, nên bả trang điểm kỹ lưỡng và đeo chuỗi ngọc xanh rất lịch sự.
Má thằng Long nhận quà tui cho với nét mặt thương mến. Thấy tui cao lớn trưởng thành, bả không dám gọi tui là con như xưa, mà chỉ gọi tên:
– Cảm ơn Phúc. Ủa, ai nào ngờ Phúc lớn lên to cao, đẹp trai như vầy!
Còn tui thì vẫn xưng con như ngày xưa, và gọi bả bằng dì Huyền, là tên con gái của bả. Sau một chầu trà bánh, dì Huyền mời tui và thằng Long ở lại ăn tối.
Trong lúc ăn uống, tui nhắc lại chuyện cũ, dì Huyền sáng mắt lên và trở nên nói nhiều. Nhìn đôi môi dì Huyền chuyển động, một ý tưởng hắc ám len lén vào óc tui, mãi vẫn không tan đi. Ý niệm này làm người tui nóng lên, và dương vật phồng ra, nhưng tui để chân dưới bàn nên không ai thấy. Khi chào từ giã dì Huyền, ý niệm ban đầu đã nhen nhúm thành một chương trình.
Từ đó tui gọi điện thoại và lại thăm dì Huyền thường xuyên. Có khi tui chở dì đi chợ tàu mua đồ khô, khi thì đi khám bác sĩ, lúc thì trả tiền thuê nhà. Tui làm được mấy chuyện đó vì làm công chức có nhiều thì giờ rảnh. Dì Huyền rất hài lòng vì dì không biết lái xe và chưa rành tiếng. Thằng Long thì khỏi nói, nó cảm kích ra mặt vì nó làm trong hãng xưởng, không có thì giờ lo lắng cho má nó. Cuối tuần thì vợ con thôi thúc, nó cũng chẳng có nhiều dịp lo cho má. Cả hai má con thằng Long chẳng bao giờ nghĩ đến hậu ý tối thùi lui của tui.
Một hôm trưa thứ bẩy, tui và thằng Long dợt quần vợt với nhau. Chơi xong nó về nhà dẫn vợ con đi mua sắm, còn tui thì tạt qua thăm má nó. Dì Huyền ra mở cửa cho tui với cặp mắt hoen đo, vì vừa cãi nhau xong với vợ thằng Long. Dì mời tui uống nước rồi hài tội nàng dâu. Có lúc xúc động quá, dì nấc lên. Nhân cơ hội tốt, tui xáp lại gần, một tay ôm eo ếch dì, một tay vỗ về ve vuốt cánh tay dì. Thấy dì không phản ứng gì, tui từ từ di chuyển bàn tay lên đùi dì. Nhận thấy thái độ hơi khác thường của tui, dì ngưng kể quay mặt nhìn tui, miệng vẫn còn hơi mở. Nhân cơ hội, tui ôm cổ dì, kéo mặt lại mà hun thiệt nồng nàn say đắm. Tui còn thè lưỡi vào miệng dì rà rà nữa. Sau một thoáng sững sờ, dì hun tui lại và nút lưỡi tui.
Nhưng bỗng nhiên dì đẩy mặt tui ra mà nói:
– Không được đâu Phúc, dì là má thằng Long mà!
Đã sửa soạn trước, tui trả lời:
– Dì là má Long chứ đâu phải má Phúc.
Dì than:
– Nhưng mà dì lớn hơn con nhiều quá. Vả lại, lỡ thằng Long hay bà xã con biết là chết!
Tui vừa xoa bóp người dì vừa dụ khéo:
– Làm sao mà ai biết? Dì lớn nhưng mà dì còn hấp dẫn quá đi. Phúc muốn làm tình với dì ngay từ lúc đầu gặp lại dì.
Không biết lối nói chuyện ngổ ngáo của tui công hiệu, hay cơn đòi hỏi xác thịt dâng lên, mà dì nghe xong vít đầu tui xuông hun tiếp.
Biết cá đã cắn mồi, tui vội cởi nút áo dì ra. Vì dì ở nhà không mặc xú cheng, nên vừa lột áo dì ra là tui thấy vú dì liền. Vú dì nhỏ nhắn, vẫn chưa xệ, núm vú hồng hồng nâu nâu. Đặc biệt là hai đầu vú của dì tuy ngắn, nhưng rất to, mầu nâu xậm. Chịu hết nổi tui ghé mặt sát vào vú dì vừa liếm, vừa ngậm trong miệng mút, lâu lâu lại cắn nhẹ. Chốc chốc tui đổi qua vú kia. Còn tay kia tui thọc vô quần xì líp của dì mà chà, mà bóp, mà móc. Những cảm giác hoan lạc từ quá khứ xa xưa quay về làm dì rên rỉ khoái trá.