Chín Mén trong nhà vọng ra:
– Cha nội nào làm gì đêm hôm la um sùm vậy?
– Tui nè! Ba Phi đây nè!
Nghe cái tên cũng quen quen nên Mén mở cửa ra xem có chuyện gì thì thấy thằng Phi mặt hớt hải vừa thở hổn hển vừa nói:
– Lúc nãy tui đi ngang qua ruộng lúa nhà bà thấy cha Tư Râu đang bị Hà Bá nó dụ dỗ bắt về làm chồng nó.
– Sạo quá cha. Hà Bá thì ở sông chứ làm gì ở ruộng – Chín Mén ra vẻ không tin nhưng trong bụng cũng hơi sợ sợ.
– Hà Bá ở sông là Hà Bá Mẹ, còn ở ruộng là Hà Bá Con. Nghe nói Hà Bá Con nó dâm gấp mười làn Hà Bá Mẹ.
Mén bắt đầu lo sợ:
– Vậy thì bây giờ ảnh đang ở đâu?
– Tui đi ngang qua chòi thấy hai người đang làm tình. Tui nhào vô la lên. Nó sợ quá ôm chồng bà chạy mất. Tui chỉ kịp chụp được mớ quần áo của cha Tư Râu thôi. Đây nè, coi đi bà cố! Tin chưa?
Chín Mén nhìn thấy mớ quần áo của chồng tái xanh cả mặt, lại còn có cả cái quần si líp của phụ nữ nữa vội hốt hoảng níu lấy Ba Phi hỏi tới tấp:
– Vậy bây giờ ảnh đang ở đâu? Làm sao mà cứu ảnh bây giờ? Con Hà Bá kia nó có ăn thịt ảnh không? Làm ơn giúp tui tìm ảnh mau đi….
– Thôi đi mẹ! Hồi nãy mẹ không tin sao bây giờ hỏi tới tấp vậy? – Thằng Phi ra vẻ bất cần đời.
Mén xuống nước năn nỉ:
– Tui… tui… hồi nãy không biết nên bây giờ xin lỗi anh Phi. Anh có cách nào giúp tui cứu chồng tui. Tui xin đội ơn anh à.
– Cách cứu thì có nhưng mà chị có dám làm hay không mới là chuyện lớn?
– Đến nước cấp bách như vầy rồi thì dù có nhảy vào lửa tui cũng nhảy. Anh chỉ gì tui cũng nghe hết đó.
Thằng Phi bắt đầu tấn công:
– Tuỳ chị thôi. Nếu mà tui nói chị không nghe là tui về nhà ngủ liền. Mặc kệ hai vợ chồng nhà chị luôn.
– Dạ dạ anh cứ chỉ dạy. Em xin nghe theo.
Thằng Phi giả bộ suy nghĩ một lúc mới nói:
– Vậy thì có cách này… à để coi…! Nhưng mà hơi ngại một chút. Vì chị với chồng quen hơi của nhau rồi, chỉ cần chị lấy cái L của chị ra dụ con C anh Râu là nó sẽ chạy về với chị. Sau đó chị phải cho nó chơi chị một phát đến bắn khí thì nó sẽ làm cho anh Tư Râu hoàn hồn lại mà quay về với chị. Nhưng mà phải lẹ lẹ nếu không Hà Bá nó hút hết tinh khí của ổng thì tui bó tay luôn.
– Vậy làm cách nào anh Phi?
– Mau mau theo tui ra ngoài ao.
Cả hai lật đật chạy ra ao. Thằng Phi chỉ tay xuống đó nói:
– Bây giờ chị cởi quần áo ra lội xuống để dụ con C anh Tư đi!
Chín Mén hơi lưỡng lự. Thằng phi giả vờ giận dỗi đòi bỏ đi:
– Thôi tui đi về đây! mặc kệ chị.
– Khoan khoan tui làm liền – Mén hết hồn vội cởi đồ ra mò xuống nước.
Thân hình của nó cũng trắng không thua gì dì Tám. Trông có vẻ ngon hơn nhiều vậy mà cha Tư Râu còn đi tò te với người khác. Đúng là đàn ông thèm của lạ mà! Thằng Phi tiếp tục:
– Chị lội vòng quanh bờ dụ nó ra, còn tui xuống mò nếu nó ra là tui chụp liền.
Mén lội hì hục quanh ao, nước lấp sấp đến háng làm cho chùm lông đen ướt nhẹp. Thằng Phi giả vờ mò mò dưới nước…
– Mau mau bắt được con C của ảnh dùm tui nha anh Phi.
– Im lặng đi! Nói to quá nó hổng dám ra thì bó tay luôn đó!
…
“Bộp…bộp” thằng Phi vỗ nước thùm thụp rồi như vồ được vật gì đó, nó reo lên vui sướng:
– A! Bắt được rồi! Mau mau leo lên bờ để tui nhét nó vô L chị cho nó khỏi chạy theo Hà Bá nữa.
Chín Mén răm rắp nghe lời leo lên bờ nằm chổng mông chờ thằng Phi nhét con C của anh Tư vào. Thằng Phi cầm cái vật đó rà rà quanh cửa mình Chín Mén làm nó hối liên tục:
– Mau mau nhét nó vô đi chứ anh làm vậy tui ra nước trơn tuột lỡ khi nhét vào nó lại tụt ra thì sao?
– Ờ ờ để tui nhét vô… Tại trời tối quá tui phải nhìn kĩ vì sợ nhét lộn đầu thì nó lại chui ra mất tiêu.
Thằng Phi chưa chịu nhét vào. Nó rà rà mãi chờ cho Mén ra nước… Thấy con Mén hối quá nó mới chịu nhét vô. Mén thấy là lạ hỏi:
– Ủa sao con C gì mà trơn lùi và lạnh lạnh giống trái dưa leo vậy anh Phi?
– À thì tại vì nó bị Hà Bá hớp hồn rồi lại còn bị ngâm dưới nước nên mới ra nông nỗi vậy đó!
Mén tưởng thật không thắc mắc nữa. Thằng Phi cứ thọt ra thọt vào qua dưa leo cho đến khi thấy Mén rên ư ử nó mới tiếp tục ra chiêu:
– Bây giờ cái hồn ảnh chui vô đó rồi nhưng mà để cho chắc ăn tui phải dộng thêm mấy cái cho nó dính luôn. Chị phải ráng chịu đựng nghe!
– Dạ dạ. Anh muốn làm gì cũng được, anh dộng mạnh mạnh đi anh… Tui cũng hết biết gì rồi… Sao mà sướng quá đi anh ơi?
Thằng Phi bắt đầu nhét con cu nó vào âm hộ Mén mà dập lia lịa làm cho con nhỏ phê quá rên ư ử: “Dộng mạnh… Dộng mạnh đi anh….Ah ah ah … cứu anh Tư sao mà sướng quá đi … ah ah ah…”
Trong lúc trên bờ ao hai người đang dộng cừ đùng đùng thì cách đó khá xa trong chòi lá hai kẻ khác cũng đã trải qua mấy trận chiến mê tơi đến mệt lả cả người đang nằm vật ra ôm nhau hưởng thụ khoái lạc. Khi sức tàn lực kiệt thì cơ thể bắt đầu cảm thấy được cái lạnh của khí đêm, hai người phải bò dậy tìm quần áo mặc vào thì hỡi ơi dường như nó không cánh mà bay mất rồi.
– Ủa bộ đồ của anh đâu rồi? Lúc nãy để đây mà?
– Em cũng không biết nữa. Bộ đồ em thì còn mà cá quần silíp cũng mất tiêu luôn.
Trong tình cảnh này Tư Râu xấu hổ quá vừa bụm cái chùm bầy nhầy còn hôi mùi tinh khí vừa lần mò tìm mãi cũng không thấy quần áo đâu.
Riêng Dì Tám thì trong bụng biết ngay thủ phạm là ai nhưng dấu kín không dám nói. Lúc này dì mới cảm thấy xấu hổ hơn bao giờ hết. Chuyện dì gian díu với Tư Râu mà lộ ra thì chỉ có nước mà độn thổ thôi. Bây giờ thằng Phi nó biết rồi, thế nào một ngày người khác cũng biết. Tự nhiên dì bật khóc ôm mặt chạy mất tiêu. Tư Râu giật mình gọi với theo:
– Em em….! Chờ anh đã….về lấy cho anh mượn bộ đồ đi!
Dì cứ mặc kệ hắn nói gì thì nói, chạy một mạch thẳng tuột về nhà bỏ lại giữa hoang vắng một gã đàn ông đang trần truồng bối rối. Cuối cùng hắn cũng phải lần mò về trong bộ dạng Adam vừa run vì lạnh vừa lấm lét lo sợ bị phát hiện. Những bụi cây dọc đường cào cấu biết bao nhiêu vết lên người hắn như trêu trọc sỉ vả. Hắn té lên té xuống mấy lần, người hắn bê bết bùn đất…
Còn ở nhà, trên bờ ao, cái âm hộ của Chín Mén cũng đã tơi tả vì cái máy dộng cừ của thằng Phi. Mén không còn biết trời đất gì nữa, nó đã ra mấy lần rồi mà cái máy kia vẫn chưa hết xăng… Mãi lâu sau thằng Phi mới chịu xả xăng tắt máy. Nó vội vàng kéo quần lên chuồn thẳng để lại Chín Mén nằm ở bờ ao rên ư ử…
Chín Mén mò vào nhà vừa thay đồ xong thì Tư Râu hớt hải chạy vào chạm trán vợ trong thân thể trần truồng. Hắn còn ú ớ không biết giải thích thế nào thì vợ hắn đã ôm chầm lấy hắn khóc oà mừng rỡ:
– Ôi mừng quá! Anh đã thoát khỏi tay Hà Bá rồi. Từ nay em không cho anh đi gác lúa nữa đâu. Anh phải ở nhà để em gác anh mới được.
Tư Râu trố mắt ngạc nhiên nhưng cũng phải giả vờ ờ ờ cho qua chuyện rồi lờ luông không bao giờ dám nhắc một câu về sự việc này nữa. Còn Chín Mén mừng rỡ quá sau này không bao giờ để cho Tư Râu có một phút lơi lỏng.
*
* *
Lại nói dì Tám từ sau cái bữa đó đóng cửa nhà suốt ngày không gặp ai hết. Một tuần sau dì dọn nhà đi nơi khác không để lại một lí do.
Thằng Phi vô cùng hối hận vì trò trả thù tinh quái của nó dẫn đến một kết cục không như nó mong đợi. Tưởng rằng dạy cho Tư Râu một bài học nhưng thực sự chính nó cũng phải nhận một bài học vô cùng to lớn trong cuộc đời:
“Tình yêu không phải chỉ xuất phát từ thể xác mà nó phải được xây dựng vững chắc từ tâm hồn. Những khoái lạc thể xác chỉ mới là điều kiện cần nhưng chưa phải là đủ để kết thành một tình yêu”. “Những trò tinh quái nên đặt đúng chỗ để không dẫn đến những hậu quả khó lường.”
Từ cái ngày dì Tám ra đi, Phi trở nên đứng đắn hẳn ra. Hình bóng thằng Phi nghịch ngợm quậy phá chỉ còn là dĩ vãng. Người ta chỉ biết đến anh Ba Phi luôn mang những câu chuyện dóc ra giúp mọi người có những phút giây thư giãn, giúp dạy cho kẻ xấu xa những bài học thích đáng…
Phần 2: Anh Phi – Vua Nói Dóc
Tập 1: Quần Không Đáy
Ánh đèn dầu trong nhà Út Cải hắt ra le lói, Ba Phi phải lum khum nhẹ nhàng tiến tới sát vách để không bị phát hiện. Phi thò đầu trộm nhìn vào cửa sổ… “Trời!” Phi khẽ thốt lên kinh ngạc. Trước mắt Phi là cảnh chị Út đang ở truồng nằm trên giường, hai chân dang ra cho một người đàn ông rúc vào giữa nhấp lia nhấp lịa. Hai tay hắn xoa xoa bóp bóp hai vú trắng ngời của chị Út. Chị cũng đang trong tình trạng “nửa tỉnh nửa phê” cứ há hốc miệng rên ư ử: “U…U…u…u…Úi cha bóp nhè nhẹ thôi, tui đau quá trời ông trưởng ấp ơi! Ui… ui… ui…!”
– A thì ra là thằng cha trưởng ấp – Phi nghĩ bụng – hèn gì mà mấy bữa nay thấy thằng chả cứ xà quần khu này hoài hà.
Trong kia, lão trưởng ấp cứ cười ha hả:
– Hà hà…! Ai biểu vú đẹp làm chi cho người ta chết mê luôn, tới nỗi mà anh bỏ cả con vợ già ở nhà qua đây chơi với em đó.
– Nhưng mà anh qua đây hoài hổng được đâu! Hàng xóm láng giềng người ta biết được thì người ta chê cười em đó.
Hắn vẫn cứ ung dung nhấp tới tấp:
– Hà hà…! Đố cha đứa nào dám cười em, anh cho người cào nhà nó ra liền.
– Không được….úi da a…a…a….nhẹ nhẹ thôi… ối… ối… ối.
Ba Phi đứng ngoài tức sôi máu:
– Thằng cha già dê này ba trợn thật, có vợ có con rồi mà còn “đi lấp giếng hoang”. Nhưng mà lâu lâu mới có dịp coi người ta “lấp giếng” nên cứ rửa mắt cái đã.
Tiếng thịt dập vào nhau nghe phành phạch trong tiếng giường tre đung đưa cót ca cót két thật nhịp nhàng xen lẫn tiếng rên ư ử của chị Út tạo nên một bản nhạc thật kích động… Bên ngoài tiếng dế vẫn gáy đều đều, tiếng ếch kêu ộp oạp, chốc chốc lại có tiếng ễnh ương vang lên “Ềnh oang… ềnh oang” như một bản giao hưởng về đêm huyền hoặc… “Chát! Chát!” gã trưởng ấp vỗ hai cái vào mông chị Út rồi lật sấp chị lại mà chọt con cu nhăn nheo vào cửa mình chị từ phía sau mà dập chành chạch không thương tiếc… Người gã nằm đè lên người chị làm cho hai cái vú to tròn trắng mịn bị đè bẹt qua hai bên. Bụng hắn dập xuống mông chị làm cho bụng chị dập xuống giường nghe chành chạch, chành chạch… Chị rên la đau đớn “Úi cha… đau…. Úi cha… đau…”. Hắn vẫn tiếp tục dập liên hồi…
Một lúc sau, hắn lật ngửa chị ra, vác hai chân chị lên vai đè gập về phía trước rồi nhét dương vật vào cái giếng xung quanh mọc đầy cải đen của chị mà “lấp” lia lịa… Chị Út rên la sung sướng, dâm thủy đã ướt nhẹp cả con cu của gã trưởng ấp… Hắn chẳng cần biết mô tê chi hết, cứ lấp… cứ lấp… cứ lấp bầm bập… bầm bập… không biết bao nhiêu cái… bầm bập… bầm bập… mỗi lúc một nhanh… bầm bập… Hắn bất chợt buông hai chân Út ra, nhào lên trước… xục xục cu mấy cái rồi bắn lung tung lên ngực lên mặt chị… Chị đang há hốc miệng rên la thì bị vài giọt tinh khí văng vào, vội giật mình phun ra phèn phẹt… Còn hắn thích chí cười thỏa mãn và tỉnh bơ bước xuống giường mặc quần áo vào để mặc chị nằm đó tức tưởi khóc rấm rức.
Ba Phi bên ngoài vội vàng trốn qua bên hông nhà, trong bụng chửi thầm: “Mẹ Út này sướng thấy bà cố đi mà còn giả bộ khóc cái nỗi gì hổng biết?!”
Gã trưởng ấp bỏ đi một nước sau khi đã thỏa mãn thú tính, không cần quan tâm đến người đàn bà cô độc kia.
Đợi cho gã kia đi khuất, Ba Phi lẻn ra cổng giả vờ gọi với vào:
– Chị Út ơi có nhà không?
Út trong nhà luống cuống mặc quần áo vào rồi nói vọng ra:
– Có! Chờ tui chút nghe. Có chuyện chi không anh Ba?
– À! Đi ngang ghé thăm chị chút mà.
Chưa kịp cài xong nút áo thì Ba Phi đã đứng ngay trước mặt chị Út rồi. Út quê đỏ mặt nói:
– Trời ơi! Tui kêu anh chờ mà sao anh vô lẹ vậy?
– Xin lỗi nhe, tại tui thấy cha trưởng ấp mới đi ra nên mới vội vã vào đây xem nó có giở trò gì với chị không? Chị mới khóc hay sao mà mắt đỏ hoe vậy?
– Đâu có đâu… tui… tui…
Ba Phi nói giọng ngọt ngào:
– Thôi tui biết hết rồi. Chị có uất ức gì cứ nói ra đi. Tui sẽ giúp chị chớ chị dấu không được tui đâu.
Không hiểu sao Út òa khóc:
– Hu…hu… Tui khổ lắm anh Ba ơi! Ba năm nay tui thủ tiết thờ chồng, xóm giềng ai cũng quý mến. Vậy mà mấy bữa nay thằng cha trưởng ấp nó đến ép tui làm chuyện đó với nó. Tui không chịu, hắn hù dọa đủ điều rồi cưỡng ép tui luôn…