Tôi ba mươi tuổi, đã ly dị chồng được một năm và đang sống cùng cô con gái nhỏ. Việc yêu, cưới rồi chia tay với người chồng tệ bạc đã từng khiến tôi nghĩ rằng thôi, đời mình dính dáng với đàn ông như thế là quá đủ.
Vậy mà trời xui đất khiến thế nào không biết, tôi lại có mối quan hệ tình cảm lén lút với một đồng nghiệp đang có vợ và hai đứa con. Tất cả mọi người trong công ty tôi đều biết mối quan hệ bất chính này, nhưng rất may là ai cũng sợ phiền phức nên không báo lại với vợ của anh. Và tôi cũng thừa biết rằng, mặc dù trước mặt tôi họ vẫn làm như không có gì, nhưng sau lưng tôi là hàng tá lời bàn ra tán vào mà tôi đóng vai một người phụ nữ không ra gì.
“Tôi hoảng hồn khi thấy vợ anh hùng hổ lên cơ quan đánh ghen… nhưng may mắn thay, người bị đánh ghen lại là cô gái khác”
Tôi chưa bao giờ quên lời cảnh báo “tình công sở chỉ đơn giản là lấp chỗ trống trong 8h làm việc”, nhưng vào những lúc yêu thương nhau say đắm nhất, tôi lại tin vào những lời nói “quen thuộc” của một người đàn ông ngoại tình: “Anh chỉ yêu mỗi em, chỉ em là hiểu anh, vợ chồng anh ly thân lâu rồi và sẽ ly dị sớm thôi, khi ấy anh sẽ hết lòng chăm sóc cho em và con của em!”.
Mối quan hệ của tôi và anh kéo dài được gần 1 năm thì vợ anh bất ngờ xuất hiện trong công ty và đùng đùng… đánh ghen. Tin tốt là: Người vợ anh ấy tìm không phải là tôi; mà là cô nàng chưa chồng ở bộ phận kế bên. Tin xấu là: Ngoài tôi ra, anh ấy còn “nhập nhằng” với ít nhất là một mối tình công sở khác. Hơn nữa, cô nàng bị vợ anh ấy đánh ghen nổi tiếng là xấu người và cả xấu tính nhất công ty.
Cả công ty đều tin rằng, anh ấy đến với cô gái này chỉ hoàn toàn là nhu cầu về sex, và rất có khả năng cả tôi cũng là một dạng “rau sạch” của anh ấy chứ không hề có yêu thương gì cả. Thế là tôi lại có dịp hứng ánh mắt “Tởn tới già nhé!” của mọi người trong phòng, và tôi cũng tin là lần này tôi “tởn” thật.
(Công sở)