Hơi thở dồn dập của nữ đệ tử Mai dần dần biến thành tiếng thều thào khe khẽ, tuyệt vọng. Bàn tay lão đạo Tô không ở yên đến một giây, chúng vuốt trượt cơ thể người đệ tử, dường như muốn nhào nặn tái tạo lại nó theo cảm xúc của lão đạo trưởng Tô. Nữ đệ tử Mai bị đưa vào thế giới của tình dục, đạo trưởng Tô dẫn dắt cô bé ngang dọc trong các mê lộ của cảm xúc. Trong cơn tột đỉnh của cảm giác làm Mai không còn nghĩ được đến cái gì khác. Ðạo trưởng Tô gạt phắt cái áo nịt vú của Mai xuống, phủ hai bàn tay to xù lên đó và nâng nó lên như nâng một vật báu. Ðó là nghi thức mà đạo trưởng Tô vẫn làm với các người phụ nữ khác trong buổi lễ nhận áo choàng Hiệp sĩ Hợp Hoa.
Ngày trước lão đạo trưởng Tô do yếu sinh lý, không đáp ứng nổi được chuyện chăn gối cho Sương – người vợ đầu tiên của mình, cô ta đã cặp bồ với Tám – một người cháu ruột của lão. Nghe đồn lão ta vô cùng tức giận, suốt ngày đi tìm kiếm, nghiên cứu những vị thuốc Bắc tráng dương. Cuối cùng do sử dụng quá liều lão trở thành một tay cuồng dâm, nạn nhân đầu tiên của lão lại là Sương. Do chịu đựng không xiết cái cảnh một ngày hơn mười cữ, sau một đêm sáng trăng mặt mũi bơ phờ tóc mai rũ rượi, hồn Sương đành du địa phủ.
Kể từ khi vợ chết, lão Tô đi hành hiệp giang hồ, chuyên canh me ở đâu đó có phụ nữ có chồng bỏ theo vợ bé, thì xáp lại nấu cơm chung. Ông ta đi lại với những người đàn bà này, khống chế họ bằng cách sẽ kể lại việc ăn nằm giữa ông với bà con lối xóm họ. Bọn đàn bà bị rơi vào cảnh: Ðói lòng, ăn trái khổ qua. Nuốt vô sợ đắng, nhả ra bạn cười, đành trở thành nô lệ tình dục của lão Tô. Lão đã đóng nhiều vai, từ một giám đốc giàu có cho đến một nhân viên môi giới đầu tư; như có lẽ vai diễn thành công nhất là mẫu nhân vật một vị chân tu có kiến thức uyên bác và hay cả thẹn mới từ nước ngoài về. Trong ký ức của nhiều nạn nhân bị lão lừa, họ vẫn còn nhớ rằng đó là một con người rụt rè, ngây thơ và hay lầm lẫn với đôi mắt nhìn đau đáu. Họ vẫn nhớ những giây phút gần như ngất xỉu trong cơn say mê cuồng nhiệt, trong khi miệng không ngớt rên rỉ:
“Ôi anh, em yêu anh biết chừng nào! Ôi, trời ơi, sướng quá !”.
Mặc dù lão Tô đã bắt bọn họ dùng mồm, dùng tay và lưỡi. Mỗi lần lão bắt họ phải làm những việc đồi bại hơn, lão Tô lại khen ngợi bọn họ theo cách người ta khen ngợi con chó vì đã học được một trò mới, còn bọn họ cảm thấy sung sướng vì đã làm lão vui lòng. Với những thành công đã đạt được, lão Tô đắc ý tự xưng mình là Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng. Rồi vận động tiền bạc của đám nữ nô lệ tình dục cất lên một ngôi đạo quán nguy nga, chọn một cái tên không phần mỹ miều: Hộ Hoa đạo quán.
Trong một căn phòng khác ở Hộ Hoa đạo quán, tay phải Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng giật thật mạnh chiếc áo khoác mỏng trên người Châu, cô gái hoảng hốt nhìn. Châu là con gái một tỷ phú, thường lảng vảng trước các trường trung học cơ sở. Chấm được cậu nào vừa ý, Châu đưa ngay về nhà cô hát karaoke, rồi bày ra ăn uống. Rồi Châu vô phòng tắm thay đồ, chỉ quàng tấm voan mỏng trên người và đưa con mồi vào cạm bẫy của cô ta. Ðó là chuyện ngày trước, vốn ham của lạ nên Châu liên tục thay đổi người tình nhí. Khi mọi chuyện bại lộ, để trốn sự truy nã của cảnh sát, gia đình Châu gởi cô ta vào Hộ Hoa đạo quán.
– Sư phụ không cần phải …
– Nữ thí chủ câm cái mồm lại !
Châu lùi dần, lùi đến sát tường không thể lùi được nữa, còn Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng từ từ bước tới.
– Nữ thí chủ kia, có cần phải để bần đạo xé nốt những mảnh vải còn lại trên người nữ thí chủ không ?
Châu lắc đầu. Hai tay run rẩy đưa ra phía sau lưng và vài giây sau chiếc nịt vú rơi xuống chân. Ánh mắt cô cố tìm ánh mắt lão đạo trưởng Tô dò hỏi trong khi hai ngón cái thọc vào chiếc quần lót từ từ kéo xuống.
Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng vung vẩy nhè nhẹ chiếc thắt lưng trong tay. Trên mặt Châu chỉ còn là nổi khiếp sợ khó tả của một con thú cùng đường, cô dựa tấm lưng trần vào sát tường, mặt xanh mét .
– Sư phụ hãy nghe em, em van sư phụ. Không phải …
Lão Tô ngắt lời: – Nữ thí chủ câm cái mồm đi, đừng lải nhải nữa …
Cái bụng phẳng phiu của cô gái thót lại bởi nỗi khiếp sợ làm toàn thân Châu vốn cao to ửng hồng từ đầu đến chân, Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng bị kích thích cao độ trước đôi vú săn chắc phập phồng của cô gái, lão bắt đầu thượng lên. Chiếc thắt lưng rít lên trên đùi non cô gái, mấy ngón tay lão Tô bấu vào cặp vú tròn ủng cô nhưng Châu không thốt lên một tiếng. Nữ đệ tử Châu không dám kháng cự, dù chỉ là yếu ớt, đôi môi ướt mọng đỏ run rẩy, cái lưỡi qua lại mời chào. Áp lực những ngón tay của Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng đột nhiên nhẹ nhàng thay đổi, sự tàn ác bộc lộ một khiá cạnh khác của nó là nỗi đam mê. Những giác quan phản bội của Châu chọc thủng hết những ngưỡng cửa còn án ngữ, để nỗi thèm khát của cô được sinh sôi, nảy nở, đùa nghịch theo quy luật riêng của nó.
– Ðút ngay thiết trượng vào mồm – lão Tô quát lên.
Nữ đệ tử Châu ngơ ngác nhìn quanh, chẳng biết thiết trượng là cái gì và ở đâu cả. Lắc đầu qua lại chỉ thấy ngất ngưởng trước mặt mình một con cặc tổ bố của đạo trưởng Tô. Ðến lúc này Châu mới hiểu cái gì được gọi là thiết trượng, cô vội vàng túm ngay khúc thịt căng cứng ấy bằng cả hai tay.
– Ồ, vâng.
Nữ đệ tử Châu đờ đẫn vuốt ve nó rồi ngậm vào mồm, bắt đầu đung đưa môi và lưỡi.
– Nhanh lên ! nhanh nữa lên ! – Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng lại giục.
Bàn tay lão Tô vuốt ve như xoa dịu nỗi đau trước đó ở Châu, chúng như đang chơi trò ú tim khắp cơ thể cô gái. Trong lúc nữ đệ tử Châu đang nhay nhay hai hòn dái, chợt lão Tô giang rộng hai cánh tay hộ pháp siết ngang hông cô gái như một vòng thép, nhấc bổ cô lên, cho tới khi chân cô không còn với chạm tới sàn căn phòng nữa. Lão đạo trưởng hất ngã cô gái xuống tấm nệm trải sẵn gần đó.
Vật vã suốt một tiếng đồng hồ, như một tấm khăn choàng, Châu nằm co ro trên người Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng. Khi tỉnh dậy, nữ đệ tử Châu kềm nước mắt nghẹn ngào nhìn lão Tô mà gượng cười:
– Cuối cùng thì sư phụ đã có được em.
Ngoài ra, Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng đã làm không ít nam đệ tử ấm ức trong lòng một khi lão thường bắt họ phải đưa vợ đến hầu hạ lão. Trong khi các nữ đệ tử mệnh bạc như giấy kia những lúc riêng tư lại không ngớt tâm sự với nhau về chuyện phòng the giữa họ với sư phụ Tô Hộ Hoa Ðạo trưởng. Nào đã hết, họ còn phải tiếp thụ những tuyệt học của phó trụ trì Thiết nữa.
Mấy hôm nay đạo sĩ Thiết đang đi hóa duyên ở nhà phú ông Vũ Lôi. Nào là sống theo giáo lý trường sinh hoan hỉ của Hộ Hoa đạo quán không có gì không tốt; tất cả những hưởng thụ của người đời, nơi đây giáo quy không kiêng cữ món gì. Giọng đạo sĩ Thiết say sưa: thêm vào đó khỏi bị khuôn sáo của đời thường câu thúc, muốn nghĩ gì, muốn làm gì cũng chẳng ai ngăn…
Sau một ngày nghe thuyết giáo thiệt bùi lỗ tai, phú ông Vũ Lôi cười ha hả bên bàn thịt chó đãi khách:
– Ðúng lắm, đã rơi vào cảnh giới này, chúng ta sống ngày nào cố gắng hưởng thụ cho đã ngày ấy, lễ giáo đáng quẳng nó vào xó tối.
Phú ông Vũ Lôi vụt đứng dậy quay ra ngoài lớn tiếng:
– Hương, Văn, ta biết các người đã có mặt ở ngoài cửa lâu rồi sao lại chẳng chịu vào ?
Tiếng vòng ngọc khua lên theo chân hai người con gái bước vào, dáng cách cực kỳ lơi lả. Vũ Lôi mỗi tay ôm một cô, miệng cười sặc hơi men:
– Hai cô này đều là vợ bé của tôi, nhưng đạo trưởng thích bất cứ người nào, tôi đều có thể nhường.
Ðạo sĩ Thiết im lặng làm thinh. Lão Lôi lừ mắt về phiá ông ta:
– Ðạo trưởng không tin à ? Ðược rồi…
Lão Lôi buông người con gái bên tay trái ra và nói:
– Văn, trên người cô chỗ nào đẹp nhất ?
Cô Văn mỉm cười:
– Ðùi ! Cô Văn chỉ nói một tiếng và nói thật dịu dàng thật hết sức tự nhiên. Vóc người của Văn khá cao, eo cô ta lại nhỏ.
Lão Lôi cười cười: – Ðùi cô đã đẹp thế thì tại sao không cho mọi người xem chơi một chút ?
Tiểu Văn nhếch môi cười và chầm chậm kéo váy lên. Tất nhiên, bên trong váy cô ta không bao giờ có mặc quần nhỏ. Ðúng như cô ta nói, cặp đùi Tiểu Văn thật suông, no tròn và mịn màng. Tiểu Văn vẫn cười thật ngọt, hai tay cô ta kéo cao váy lên hơn nữa và quay chậm một vòng. Khi ấy không chỉ cặp đùi để trần được phơi bày trọn vẹn mà phần cao hơn của nó cũng bày ra rõ ràng.
Lão Lôi vỗ vỗ vào mông cô gái còn lại trong tay:
– Hương, còn cô thì sao ?
Người con gái tên Hương đảo mắt và hé một nụ cười điên đảo. – Theo ông thì tôi đẹp ở chỗ nào ?
Lão Lôi cười ha hả: – Trên thân thể cô thì chỗ nào cũng đẹp, nhưng chỗ đáng nói là đẹp hơn hết thì phải nói là eo lưng.
Hương nghiêng mặt cười, nàng không nói một câu nào, bàn tay búp măng của cô ta mở banh khuy áo. Nàng khẽ uốn người, cái hông cô ta thắt lại giá như đưa bàn tay nắm lại có lẽ không thừa. Tuy nhiên lão Vũ đã hơi lầm, cái phần đẹp nhất của Hương có lẽ là phiá trên phần eo… nó lồ lộ chọc vào mặt người ta khi Hương thả chiếc áo xuống sàn. Từ eo bụng trở lên như cái vực ngước lên đỉnh núi làm cho cái eo của Hương như gãy làm đôi, vành môi cô ta luôn hé mở mời mọc.