Nó nói mà khóc, khóc mà nói, bù lu bù loa, miệng hét, tay vít mông tôi nắc ngửa lên kit kịt. Con cặc tôi đâm ào ào vào lồn, giúi giụi như bờ cào sủi đất. Con nhỏ banh hai giò quơ quơ trên không, lắc lư mông theo nhịp nhún của tôi, hai đứa đụ nhau cành cành như giàn hỏa tiễn thi nhau bắn.
Bao nhiêu e dè bay ráo. Tôi nhìn xuống con nhỏ, thấy mắt nó tóe hào quang, hai vú hổn ha hổn hển. Tôi rủa nó: mày không nín được, đừng đung đưa hai vú một chút sao. Tao đụ mày mà hai vú cứ nhịp đùng đùng thì tao nhịn sao nổi. Nó nói tỉnh bơ: thì mày măn, mày bóp, mày cắn, mày bú, mày liếm hay làm gì cũng được, miễn mày sướng là được, tao có cấm đoán đâu nà.
Tôi đành tuân hơn là chống đỡ. Tôi xòe hai tay vò lên đôi vú nó và dện cật lực vào lồn. Con nhỏ khoái nên vòng tay ôm cuốn lấy sống lưng tôi mà cong hết hai giò cho tôi nắc. Cái lồn kêu xọp xọp, nó miết làm con cặc tôi chới với trong lồn. Nó chẳng còn nể nang gì ai, nên quạc mồm ra bày tỏ sự sướng nứng của nó thật trắng trợn: ôi, đã quá, mày đụ đã quá, ha ni ơi. Mày đừng coi nhẹ mày, tao được mày đụ lồn muốn tét bét mà sướng hết sức. Mày dọng tới nơi tới chốn cho tao, lồn tao có bể hay bèo nhèo tao cũng ưng. Mày đừng bỏ tao nữa, mày có bay lên trời tao cũng lôi xuống, mày có chun xuống đất tao cũng kéo lên, mày không thoát được đâu.
Tôi đang đụ con nhỏ mà cũng thấy rùng mình. Bỏ mẹ, kiểu này thì đời con trai của tôi coi như tàn rồi còn gì. Tôi muốn xìu luôn. Con nhỏ nhìn ra liền nên vồ vập kẹp lấy hông tôi mà phụ nắc ngửa lên, cốt để cặc tôi mau cứng lại. Tới chừng thấy khúc gân loe ngoe vừa tới là nó trì kéo tôi dện ục ục.
Tôi cắm xuống, con nhỏ chồm lên, lồn nó dầy, háng nó bệu nên thốt kêu chách chách. Mỗi lần như vậy, con nhỏ lại vặn mình để lồn nó bẻ tréo cặc tôi như nạo dừa. Tôi hứng chí nên càng tóm lấy hai vú con nhỏ mà bóp đến bẹp dúm lại. Bóp cũng không làm hạ cơn rạo rực đang ứ lên trong cổ, tôi phải lồm cồm hả miệng phụ bú và kéo lôi cái núm vú con nhỏ ra dài nhằng như cục kẹo cao su thì con nhỏ mới rêm.
Tôi đụ như chưa từng được đụ. Hai tay vò nát cặp vú, cặc cà dện khắp trong lồn làm con nhỏ uốn ngửa người lên mà hứng. Tôi nhìn con nhỏ không còn ra hình thù bình thường, lúc này nó giống như một người điên, lao xao chụp giựt sợ tôi bỏ dở cuộc chơi. Con nhỏ đúng là khùng, người ta được đụ thì tỏ ra êm dịu, còn nó thì lồng lộn như ngựa vía. Cái miệng ồm ồm, cái lồn quậy nát, hai vú dềnh lên. Nó nói không dứt: nắc đi, bú cắn em đi, ha ni, em muốn chết, chết với con cặc ha ni cắm sâu trong lồn em.
Nó muốn nhổm lên để lồn nó há nguyên con ngậm lấy cặc tôi. Nó khỏe thiêt, nứng tới cỡ bê tôi nhảy cà hích cà hác khắp miếng nệm. Tôi phải bíu chặt lấy hai vú nó để khỏi bị rớt. Tôi đã ra một lần, con nhỏ lết bò càng mà lồn thì day cho cặc tôi mửa bằng hết.
Thấy tôi có vẻ mệt, con nhỏ xốc tôi lên chuyển vị thế. Nó đằn ngửa tôi ra nệm và ngồi dạng giò ra để nắc thay. Cái lồn phều phào khí của nó thụt vô thụt ra kéo theo những sợi trắng đục thấy nhợn tổ bà. Con nhỏ vâm quá độ, lồn nhão vậy mà còn nứng, nên khi nó nhổm người lên thì khí phọt trào tèm lem thiệt tục.
Tôi đã từng xung trận với nhiều hạng người, từ những bà sồn sồn lông lùm xùm như rừng cấm, đến những em mới lớn háng nhẵn thín chưa mọc lông, nhưng tôi chưa thấy ai trời ơi, cà nhỏng như con nhỏ Mễ học cùng lớp. Thương tay nài cỡi ngựa thì lo kẹp chắc hông để khỏi bị vật ngã, đằng này ngựa lại chơi trèo cứ kẹp cứng lấy nài mà đá vung thiên. Cho nên tôi hết biết phải dùng danh xưng nào để gọi con nhỏ mới đúng.
Ngựa thì chắc hẳn rồi, nhưng là ngựa vía, ngựa chứng, ngựa lồng, ngựa hí, ngựa rượt, ngựa điên hay ngựa gì đây.
Những cái tên đó phần nào cũng đả động tới nhân cách của con nhỏ, nhưng riêng từng cái thì chưa đủ, còn gộp lại thì dài sòng sọc, đọc muốn trẹo quai hàm. Cuối cùng tôi nghĩ phải gọi chung chung nó là ngựa bà mới phải.
Tôi ngồi trên bụng nó mà bị đảo không ngừng. Nó kéo lết phần mông dầm dề trên nệm làm nhàu nhĩ hết trơn. Hai giò nó khuấy không nghỉ, lúc giơ cao, lúc co lại, lúc duỗi thẳng ra đạp phạch phạch, lúc kẹp nghiến như vắt nước cơm. Tôi tóe đom đóm mắt mà nó cứ cào cấu miết.
Hai mu nó há châu chẩu, kẹp con cu tôi muốn bể theo. Hai vú nó nhảy đùng đùng, xiết lấy cánh tay tôi mà xủi như xủi đất. Lúc tôi nắc, nó sướng lại còn bày đặt lòn tay ra sau mông tôi mà riết vô đẩy phụ, làm tôi tức rực như điên. Tôi cũng ủi nó tơi bời, nước nôi nổi bọt chớ giỡn, vậy mà nó cứ như bị man man, trợn trừng mắt lên húc chí chết.
Tôi đã ra hai lần rồi, nghe trong lỗ kêu xọp xọp chớ ít gì mà một hai nó cứ đòi nắc tiếp, hổng cho xuống. Tôi nghĩ đúng là họa vô đơn chí, cũng tại ham thử lửa coi lồn Mễ ra sao mà lãnh đủ. Cữ này chắc là mau ra nhị tì nằm. Tôi hối hận vô cùng, nếu còn được một lần để chọn lựa, chắc tôi chạy re mấy con Nam Mỹ vì nó khỏe mà dâm nữa.
Tôi nói với nó: tao đuối rồi, mày cho tao nghỉ một hơi. Để tao rút ra nằm há mõm thở một lát rồi chơi lại, chớ mày cù cưa cú cứa như vầy cũng có sướng ích gì đâu. Nhưng con nhỏ cà khịa: tao biết mày trụ được mà, mày nắc còn có gió lắm, lồn tao trệu trạo chớ ít gì. Mày ráng giúp tao chút nữa, mấy bữa nay tao thèm bằng chết, mày hổng thấy lồn tao nóng rực lên sao.
Nói xong nó gạ: để tao nưng hai giò lên cho mày dễ giã, giã bưng bưng đi, chết đâu tao chịu. Cỡ tao được hai đứa như mày cùng đụ tao một lúc mới đã. Mày nắc ở dưới mà bỏ lơi cặp vú thì có khác gì thuốc ngon nửa điếu. Phải mày có thằng bạn nào kêu nó tới, mày đụ còn để nó cắn bú vú tao, họa may ra.
Tôi rùng mình thấy tía. Không hiểu giống người gì mà bao nhiêu cũng hổng đủ. Giờ thì nó đòi một thằng nắc, một thằng bú, chớ chừng có đủ hai thằng, chắc nó lại mại hơi đòi thêm thằng nữa để chơi lỗ đít nó cũng nên.
Mẹ tổ nó, cái mặt lúc nào cũng phèn phẹt như mặt lồn, hèn chi thích đụ dữ. Dòm cái mặt là biết cái lồn nó có nanh, có cạnh thế nào liền. Nhứt là cái miệng nó bao giờ cũng bóng nhẫy, thoa cái màu son tím như lồn trâu, nước ứa ra coi tục hết sức. Mới ngó đã nghĩ ngay tới cái lồn nó cũng tím lịm như vậy. Nó toàm hoạp chỉ chực muốn cắn lấy cu đàn ông mà bặp.
Tôi biểu nó: mày dâm gì dâm ác. Thằng nào vô phúc vớ phải mày chắc tiêu dên cuộc đời, con à. Nó bĩu môi dài như con đỉa: ở đó mà tiêu hay là sán lết vô đòi ơ ghen mãi. Tôi lắc đầu hết nói nổi với thứ đàn bà đĩ ngựa như nó.
Tôi dứt khoát rút cặc ra. Nó đoán được liền nên vật tôi đổ luôn lên người nó. Nó dụ khị tôi: mày bú và bóp vú nằm nghỉ đi, đừng rút ra, tao hứa không nắc dội lên đâu. Tao cho mày ri lắc 10 phút, rồi mày làm ơn đụ tao lại. Tao thú thịệt còn nứng rực lồn đây nè. Nó nói mà nhịp nhịp hai bàn tay trên lưng tôi như người vỗ trống cơm.
Tôi bị kẹt cứng nên hết cục cựa, đành nằm chết dí trên bụng nó. Thằng nhỏ của tôi bị nhốt kín trong cát xô cũng nằm liệt nín khe, nhúc nhích gì nổi. Thế mới biết”đường vào tình yêu có trăm lần vui, có vạn lần buồn”. Tôi hứng chí hát ông ổng lên vậy, con nhỏ hiểu mẹ gì đâu nên láu ráu hỏi tôi”hoát”.
Tôi nổi sùng, đếch thèm dùng tiếng tây tiếng u để cắt nghĩa cho nó, mà dùng toàn tiếng nước ta mà sủa cho nó hả: hoát cái con cặc, mày biết đếch gì tinh hoa thâm thúy của tiếng mẹ tao mà hoát với hoét. Hoát cái lồn. Tôi cáu quá nên nói bậy chẳng ra sao.