Em đưa tay lên ngực mình, úp hai lòng bàn tay vào hai bầu vú trắng như sữa, bóp nhẹ và rên lên khe khẽ ư…ư… Em lại dùng những ngón tay se se hai núm vú đỏ hồng như môi người con gái, và núm vú của em cũng từ từ săn cứng lại khi mấy ngón tay của em đụng vàọ Em thấy mình thật đẹp, đôi vú kiêu hãnh vươn lên như thách thức, mời mọc. Kích thích quá, em chuyển dần hai bàn tay xuống vùng bụng phẳng lì và mịn màng, da thịt của em mát rượi, em lại rên lên những tiếng nhỏ ư…ư
Full Đê mê mơn man da thịt 18+
Mỗi buổi chiều tôi thường ra ban công đưng vu vơ, mục đích chính là ngắm nhìn tấm thân tròn căng mọng đó. Cô bé tên là Sharah, người mễ tây cơ có nước da ngăm đen quyến rũ, mái tóc đen cột kiểu đuôi gà bằng một cái kẹp nơ hình bướm, đôi mắt nâu to với hàng mi rậm dài cong vút. cái miệng nhỏ nhắn chúm chím lúc nào cũng như cười với hai má lúm đồng tiền ngộ nghĩnh. Có khi cô bé đi qua thật gần tôi có thể nhìn thấy lớp lông măng non tơ trên gương mặt bầu bĩnh, làn da mịn như nhung. Cô bé trông thật là trẻ con tôi đoán cỡ mười sáu tuổi, nhưng sau này khi tôi có dịp hỏi thì cô đáp là mười tám, tôi nghĩ là cô nói dối tuy nhiên cũng không có dịp để gặng hỏi cho biết đích thực.
Truyện Đê mê mơn man da thịt 18+
Tôi với đám bạn đang tàng tàng học các lớp chủ yếu là ESL ở một cái community collge gần đó. Học thì ít, chơi thì nhiều, đi kiếm gái, nhậu nhẹt, và đi làm, rửa chén, cắt rau cải ăn tiền mặt ở mấy cái nhà hàng tàu vùng downtown. Nói tóm lại, chúng tôi là một đám bụi đờị Tôi nhút nhát nhất trong đám, tuy nhiên lúc hơi men vào thì máu mặt dồn lên, tôi cũng trở thành một tay anh chị không thua kém chúng bạn. Chúng tôi sống chung trong căn hộ có hai phòng ngủ, một ph`ong tắm dơ dáy và đầy dán. Đó là khu chung cư của nhà nước (còn được gọi là housing). Cô bé sống cách chúng tôi hai ba căn hộ với một người chị có hai đứa con. Tôi không để ý đến cô chị gì mấy nhưng còn cô bé thì thật là đặt biệt, xinh như một búp hoa còn chưa nở hết. Cứ mỗi lần nhìn thấy cô là con cu tôi như vươn cổ đòi hót, trong cái quần cụt chật chội, khó chịu vô cùng. Tuy nhiên tôi mỗi chiều vẫn ra ban công…