-uh..oh!
Đó là 1 đứa con gái người nước ngoài…nhưng khi nhìn rõ gương mặt của cô gái ấy…tôi thấy như sống lại từ cõi chết…cô ấy đẹp như 1 thiên thần với mái tóc vàng hoe…tôi nhìn cô ấy như chưa từng nhìn người đẹp bao giờ…& tôi chưa bao giờ thấy ai đẹp như vậy…nhưng trong cô ta như 18-19t thôi…cô gái ấy ngồi xuống cạnh tôi nhưng trên người cô ta vẫn còn đeo 1 cái balo…trông rất model…& nói với tôi:
-mì..nh…tê..n…Dancy!Ti..ế..ng..việ..t..mình ko..r..ành lắm!…
-Bạn..c..ó..nh..à..ko?sao..bạ..n…n..g..ồ..i..đây?
Mỗi câu cô ấy phát ra..tim tôi như ngừng lại…tôi thấy cô ấy rất chân thành & tôi ko thể nào tránh khỏi kiểu nhìn thiếu văn minh của mình..nhưng thật sự cô ấy rất đẹp…càng nhìn như càng ko thể làm chủ được mình…mà hình như cô ấy cũng đoán được cái nhìn của tôi…nhưng ko nói gì & nhìn tôi cười với nụ cuời thật quyến rũ…
-Có chứ! Nhưng vì mình mới chia tay với bạn trai nên thấy rất buồn & ko muốn về nhà nữa,mình đợi khi nào hết buồn mình sẽ về!!!
Dancy nhìn tôi 1 lúc & mời tôi đi uống nước cùng cô ấy…suy nghĩ 1 lát rối tôi cũng đồng ý!Chúng tôi củng lội bộ với nhau 1 khỏang khá xa…vì tôi biết 1 quán cafe rất ngon cũng có thể đi bộ được…Chúng tôi vừa đi vừa giới thiệu về nhau rất nhiều…Dancy là người Anh…cô ấy về VN thăm quê với mẹ cô ấy..ba cô ấy là người Anh & mẹ Dancy là người Việt nên cô đươc mẹ cho đi học TV rất nhiều khi cô ở Anh!….nên cũng có thể khá rành TV…Dancy 17t nhưng trông cô ko như 17…vì thân hình Dancy rất đầy đủ & cao to hơn so với tôi…!& trên đường cô đi dạo chơi đường phố Sài Gòn thì gặp tôi….chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ…& ko để ý đã đến quán cafe từ lúc nào…
Đồng hồ điểm đúng 12h khuya & chúng tối chia tay nhau…nhưng cũng ko quên xin địa chỉ & số điện thoại của nhau..vì từ lúc về VN đến nay Dancy vẫn chưa quen được người bạn nào..ngoài tôi& tôi cũng rất muốn gặp lại Dancy lần nữa!
Trên đường về..tôi ko thể nào ngừng nghĩ đến gương mặt & giọng nói cua Dancy…khi lên giường ngủ tôi vẫn ko thễ quên Dancy & ao ước sẽ được gặp lại Dancy lần nữa…mà cũng nhờ vậy,tôi đã quên hẳn mình đang buồn & trong lòng tôi hiện giờ chỉ có niềm vui!!!
Từ đêm đó đến nay…tôi ko thể nào quên đươc Dancy….!…
Một buổi sáng bắt đầu…tôi vẫn còn nướng trên giường vì đêm wa tôi đã quá mệt mỏi với những trận khóc của mình!…thì…”RENG..RENG…”…tôi mệt mõi nhấc máy lên thì bất chợt tôi tĩnh táo lại hẵn…đầu giây bên kia ko ai xa lạ…với giọng nói quen thuộc & ấm áp…
-Hello Vy!…có..đ..ánh..t..hức..Vy..ko?
-Dancy…đâ…y!Have a nice day Vy…
Tôi bối rối với giọng nói đó & ko hiểu sao người tôi như nóng rang lên….tôi rất vui…
-Ko!Vy thức rồi,nghe được tiếng Dancy,Vy vui lắm!
-Ko ngờ Dancy vẫn còn nhớ Vy đó!….
Tôi vừa nói mà giọng cứ run run…hình như tôi đang chờ đợi 1 câu gì đó từ Dancy….
-Dancy m..uốn..đi..ch..ơi…với…Vy…đư..ợc..ko?
Trời! tôi muốn thét to lên cho Dancy biết…đó chính là câu tôi hồi hợp chờ Dancy nói nãy giờ!!!Tôi vui sướng đến ko thể tả được…ko ngần ngại suy nghi tôi đồng ý ngay…& tôi nói sẽ đến đón Dancy tại nhà Dancy đang ở!…Dancy gát máy xuống..tôi như điên như dại…tắm,thay đồ thật nhanh & chảy chuốt lại mái tóc dài củn cỡn của mình & có nhuộm chút màu nâu vàng…nhìn vào gương tôi thấy mình cũng ko thua ai….Chỉnh lại mái tóc & quần áo…tôi trở nên đẹp hơn khi ngồi trên chiếc xe của mình!…Tôi cũng ko hiểu tại sao tôi lại rất nôn nóng gặp lại Dancy…& tôi cũng đã đến nhà Dancy đúng hẹn…nhà Dancy rất sang trọng…nó là 1 cái biệt thự…& Dancy bước xuống nhà…với bộ quần áo rất mốt…nhìn vào trong tôi thấy được mẹ Dancy bà cười vui với tôi & trông bà cũng rất đẹp, rất trẻ..Dancy giống mẹ rất nhiều…Sau khi chào hỏi mẹ Dancy.chúng tôi cùng nhau chạy trên con đường tp….