Chúng tôi – những nam sinh và nữ sinh sau khi thay đồ – quây quần chung quanh cô giáo, lắng nghe và làm theo từng động tác thao diễn của cô không sai trái … Tôi, trong bộ đồ thun đen bó sát, thật thấy làm ngại ngùng, khi đứng cạnh đám nữ sinh, nhất là đang đối mặt thẳng với cô giáo. Tôi nhớ khi đó tôi chỉ đứng rùn mình xuống, đầu hơi cúi chẳng dám nhìn vào mặt ai, nhất là cô. Tay tôi thì chấp chéo cố che ngang nơi đủng quần bị độn lên dày cộm khác với những người chung quanh. Tôi thầm hỏi không biết cô có để ý gì đến tôi – vào sự sáng sủa của tôi hay nơi đủng quần tôi, hoặc có bao giờ để ý đến sự lạc lõng của tôi ở đây – sao đôi lúc tôi hay thấy cô nhìn tôi chăm ngắm, lạ kỳ !?
“… Sau khi khởi động xong, các bạn hãy xếp bằng đôi chân lại theo tư thế ngồi thiền, giữ cho lưng thẳng, mắt thẳng, ngực ưỡn cao, vai cân đối, tay xếp im để trên lòng, hít sâu và thở rộng … Một hai, một hai …”
“… duỗi chân phải cho thật thẳng trước mặt, đặt bàn chân trái dưới mông phải, rồi kéo chân phải xếp lên đùi của chân trái … xong rồi giữ nguyên tư thế khoảng hơn nửa tiếng, đến khi đó thì nghiêng đầu về phía trước, càng sâu càng tốt … Tốt, tốt!”
Một mặt chúng tôi lắng nghe từng lời nói của cô, một mặt làm theo những động tác uốn dẻo của cô thật là nghệ thuật, mê ly … Nhiều lúc nhìn cô thao giảng mà tưởng chừng mình đang ở trong một cung điện hoàng Ấn và đang chiêm ngưỡi những điệu vũ tiên nga của các một nàng cung nữ chuyên nghiệp…
Chẳng những thế, tôi lại thấy mình đang đắm chìm trong mê muội với những lời vàng ngọc rót ra từ miệng của cô, tâm hồn tôi bỗng thấy nhạy cảm hơn bao giờ hết tràn ngập lòng trắc ẩn ướt át gợi tình đối với cô, lòng từ bi và tình yêu của nhân loại nào đó đã bảo tôi hãy đón nhận cô như một vị thánh sống. Cô thật có sức gợi cảm mãnh liệt đến vậy sao, tôi thầm hỏi ! …
Lớp tan sau khi chúng tôi được thưởng thức món trà thơm và bánh ngọt được cô mang tới. Trở về nhà, tuy toàn thân ê ẫm với nhiều động tác cơ bản chưa quen, song một giấc ngủ ngon và sâu đậm đã giúp tôi khỏe khoắn hơn khi thức dậy vào sáng hôm sau. Những ngày tiếp đó tôi càng lúc càng thấy hứng thú với môn Yoga vì nó đã giúp tinh thần tôi khoan khoái, không cảm thấy mệt nhọc như trước, và tôi còn thấy yêu đời hơn trước; có lúc tôi lại tưởng mình được trẻ hơn vài ba tuổi ! ; trái với lúc xưa, tôi thường hay mệt mỏi và lười biếng sau một ngày làm việc cực nhọc, nhưng hơn mấy tuần qua trong lòng tôi tràn trề sinh lực, tinh thần sung mãn, và lúc nào tôi cũng muốn tìm cái gì đó để làm, để học. Và những ngày thứ ba, thứ năm, và thứ bảy kế tiếp, tôi mong cho ngày giờ chóng qua đi để đi tập yoga. Tới lớp, tôi hân hoan chào đón những bài học mới, thể thức độc đáo mới; và ngoài việc học ra, tôi còn được chiêm ngưỡng dung nhan hiền hòa của cô giáo, được nhìn thấy khuôn mặt tươi trẻ, được nghe giọng nói trong trẻo pha lẫn một âm giọng triền miên của dân tộc Ấn, và được thấy những phương pháp yoga huyền diệu mà cô biễu diễn cho chúng tôi xem. Đương nhiên là chúng tôi được ngắm thưởng thân thể mềm dẻo của cô mỗi khi cô chỉ bảo cho chúng tôi từng tư thế một, như những phương cách uốn cong, thế đứng, thế ngồi … dù khó khăn vô cùng nhưng vẫn thấy cô hề khoan thai tự tai. Tôi thật ao ước một ngày nào đó tôi có thể học được bản lãnh như cô …
“…từ vị trí nằm nghiêng, duỗi chân trái thẳng lên cao, đặt bàn tay phải trên sàn cạnh hông phải, hít hơi sâu và từ từ đưa bàn tay trái xuống chạm đầu gối phải, giữ cho chân trái thẳng, xong rồi ưỡn mông về phía trước, lưng uốn cong ra phía sau, đầu cũng ngửa theo lưng …”
Giọng cô lại thánh thót rót vào tai tôi. Mỗi động tác tôi vừa làm theo vừa lắng nghe lời chỉ dẫn của cô, nhưng ánh mắt tôi không hề rời khỏi thân thể mỹ miều của cô được, nhất là những nơi kín đáo của người phụ nữ, thật là điều khêu gợi, ngất ngây đối với tôi – một thằng con trai vừa đủ tuổi biết yêu, biết thẹn thùng, và có những cái thầm kín về giới tính chưa thỏa mãn được. Đó, những nơi gợi cảm đó, chúng ẩn hiện sau lớp vải thun bó sát, làm nổi quần một cục u hình tam giác ở giữa hai đùi cô … Đó, một rãnh nhỏ chẻ đôi ở giữa thật khép kín mềm mại hun hút sâu, song có một cái gì táo bạo lộ liễu cố bày nhan nhãn trước mắt tôi như mời gọi. Trong lòng, tự dưng tôi thấy nhẹ tênh, cảm giác của muôn triệu con gai ốc chằn chịt mọc cùng da thịt khi nghĩ tới bàn tay tôi được sờ vào cục u bí ẩn đó …
Dần dà, sự thân thiết xẻ chia càng thêm thắt chặt giữa tình cô trò – không riêng gì ở tôi mà đối với mọi người cùng lớp học. Điều đó đủ thấy sự tận tụy của cô đối với chúng tôi. Có những hôm cô ở lại thêm giờ, chỉ để giúp đỡ cho tôi từng cái hít thở, từng động tác khó khăn mà trong lúc học tôi còn chưa thấu đáo. Cô còn đích tay đặt lên thân thể tôi để giúp tôi thực hiện cho đúng phương cách; như những cái nắm tay, cái vịn chân, những cái ôm ngang hông hoặc ôm trước ngực … làm cho tôi càng thêm phấn chấn, thinh thích một sự chạm trán của da và thịt. Nhất là những khi cô áp sát vào người tôi, tôi thoáng nghe được trái tim cô đập mạnh bên lồng ngực mình, và tôi có thể ngửi được mùi hơi thở ấm áp thơm tho phả ra từ cửa miệng. Đêm về, tôi lại đem những hình ảnh gần gũi đó giữa cô và tôi để ru tôi vào giấc mộng đẹp. Và thường, những khoảng thời gian đó, tôi hay nằm mơ thấy mình được ân ái với cô. Tỉnh dậy, tôi không khỏi thấy ngượng trong lòng vì tôi thật sự đã mộng tinh, đã có những ý nghĩ bậy bạ xúc phạm đến cô – một người tôi hằng ngưỡng mộ. Nhưng thật tận đáy lòng của một người con trai mới lớn, sự ngượng ngùng đó lại đem cho tôi một cái vui nho nhỏ bí mật chỉ có tôi mới biết. Tôi phải thú nhận rằng tôi thèm được một lần yêu cô lắm! Dẫu chỉ là một lần thôi, có chết đi thì tôi cũng cam tâm …!
Hôm nọ, vào một đêm đẹp trời, đầy sao với vầng trăng sáng tỏa chênh chếnh chéo ngang đầu ở góc độ 60, tôi lại đến lớp với bao nỗi hân hoan trong lòng để được ở bên cô. Bước vào lớp tôi bỗng bắt gặp được ánh mắt của cô đang nhìn lén trên thân thể của tôi, một chuyện mà chưa bao giờ tôi tìm thấy từ ngày khai giảng đến nay. Trong mắt cô – lúc đó – tôi bỗng thấy một sự kỳ diệu, một ma lực thật mãnh liệt nào đó như cuốn xoáy tâm hồn cô vào trong mắt tôi. Tôi lịm người trong giây lát, đứng sựng để nhìn lại cô, trái tim tôi nhói lên khát khao. Bốn mắt không hẹn nhau, cùng tập trung vào một điểm trong khoảnh khắc. Tôi thấy cô hơi luống cuống qua tia nhãn của tôi, còn tôi thì lâng lâng khó tả, cái cảm giác đó tựa như “Tình trong như đã mặt ngoài còn e” vậy. Sau giờ tan học, như mọi lần, cô gọi tôi ở lại lớp để chỉ bảo tôi thêm đôi điều về cách tập một động tác mới có tên là “hasta padangusthasana” nào đó mà tôi chưa hề nghe cô nhắc qua. Lúc đầu tôi cũng hơi ngạc nhiên lắm về ân tình đặc biệt của cô giành cho riêng tôi, nhưng dần dà tôi khám phá ra cái ân tình đó xen lẫn một chút thích thú quan tâm ở nơi tôi – rõ ràng là một cái ân tình của người con gái mến chuộng người con trai đang bộc bày ra trước mắt …
Lần đó tôi còn nhớ cô dạy như sau: “Em hãy nằm ngửa xuống sàn, co chân lên sao cho gối chạm vào ngực. Dùng hai ngón tay trỏ và giữa nắm bắt lấy ngón chân cái, từ đó em duỗi thẳng hai chân lên hướng trần nhà, rồi từ từ em kéo bàn chân về hướng đầu, để cằm chạm vào ngực, từ từ em hạ vai sao cho chạm xuống sàn …” Tôi chỉ biết lúc đó tôi làm theo lời chỉ bảo của cô không thiếu một chi tiết nào, nhưng thiết nghĩ những động tác hơi ngộ nghĩnh khó khăn đúng như cái tên gọi của nó tôi chưa bao giờ thấy cô dạy cho ai khác trong lớp. Sự tò mò đó của tôi cũng không dấu được cô bao lâu, vì dường như đọc ra ánh mắt dò hỏi của tôi một điều thầm kín, cô liền thố lộ cho tôi biết: