VN88 VN88

Chúng ta chấp nhận tình yêu mà ta nghĩ mình xứng đáng

“Hãy yêu như yêu một bông hoa thôi”

Ai đã từng xem The perks of being a wallflower, chắc sẽ nhớ đoạn hội thoại này, khi Charlie thắc mắc tại sao tất cả những người tuyệt vời lại sai lầm trong việc chọn người để yêu và Bill trả lời ngắn gọn rằng: Chúng ta chấp nhận tình yêu mà chúng ta nghĩ là mình xứng đáng.

Chung ta chap nhan tinh yeu ma ta nghi minh xung dang

 Tôi đã từng gặp một người rất đáng mến. Đáng mến và tốt bụng theo nghĩa thuần khiết nhất của nó. Lần đầu tiên gặp mặt, trong tích tắc tôi cảm thấy chị là người đáng tin cậy, khuôn mặt sáng, lúm đồng tiền, cử chỉ nhẹ nhàng, duyên dáng. Nói ngắn gọn chị là hình mẫu lí tưởng của mọi thằng con trai đang tìm kiếm một mối quan hệ nghiêm túc.

Chị ấy, rất nhiều năm yêu đơn phương một người.

Khi tôi và chị nói về nó chưa một lần tôi thấy chị buồn. Chị bảo: sao mọi người lại quá thắc mắc như vậy, chỉ là yêu thôi mà, yêu như yêu một bông hoa.

Đúng thật… yêu như yêu một bông hoa. Là yêu không phải vì nó đẹp, chẳng phải vì nó thơm, không vì nó màu hồng hay màu đỏ. Chỉ cần biết rằng được nhìn thấy nó là hạnh phúc, là trong lòng trào lên một cảm giác dìu dịu, thích thú, tò mò, phấn khích đan xen. Yêu một bông hoa thì chẳng có gì  phải dấu diếm, không cần phải e sợ, càng không cần bông hoa ấy cũng phải biết yêu mình…

Chung ta chap nhan tinh yeu ma ta nghi minh xung dang hinh 2

 Xét cho cùng, tôi và những người xung quanh không thể hiểu được tại sao chị lại có tình cảm với người đó. Tôi trộm nghĩ chị xứng đáng với một người tốt hơn về mọi mặt: ngoại hình, học thức, điều kiện… nhưng có lẽ “xứng đáng” là 2 từ chị ít nghĩ đến nhất.

Chị thích mọi thứ thuộc về anh ta. Nụ cười, ánh mắt, những câu bông đùa, dáng ngồi, bước đi, tất thảy. Chị, bao năm vẫn yêu hồn nhiên như thế. Rất lâu sau này câu chuyện tình đơn phương vẫn không đi đến đâu, tôi có hỏi chị về “anh ta”, bao năm ấy có vô nghĩa không, khi chị – hơn ai hết là người đáng được yêu thương tôn trọng nhất. Tôi không nhớ rõ lắm, cụ thể chị đã nói những gì, nhưng vẫn tưởng tượng ra hình ảnh chị chí chách cười nói ôn lại những ngày tháng xưa cũ, và rằng anh tìm được người cần tìm rồi, cô gái ấy tốt, phù hợp với anh, chị cảm thấy rất vui.

Khoan đã, lúc đó tôi thực sự muốn chị trải lòng mình, tôi không mong đợi chị sẽ òa khóc, hay vùng vằng kể lể như mấy nhân vật nữ chính trong phim, nhưng đây là mối tình bao năm, là quãng thanh xuân của chị cơ mà… Tôi chỉ không hiểu, sao chị lại an nhiên đến thế.

Gần đây tôi được biết chị đã chuyển công tác, chị tham gia một tổ chức phi chính phủ đóng chốt chủ yếu ở một địa phương hẻo lánh xa xôi, tôi ít liên lạc với chị hơn. Chị đã trải qua một vài mối tình, đã gặp những người thực sự trân quý, thương mến chị, cũng đã chia tay đôi lần. Không biết đã ai từng chứng kiến cảnh chị òa khóc, đau khổ kể lể về chuyện yêu, chuyện đau chưa, nhưng nhìn hình ảnh chị qua Facebook, qua từng status, tôi biết chắc chị vẫn luôn vui vẻ lạc quan, vẫn luôn yêu đời, yêu người đầy hồn nhiên, vẫn như chị của tuổi 20, 21 vẫn yêu như là yêu một bông hoa thôi.

(Tin giới tính hay nhất tại Ditnhau18.com)

VN88

Viết một bình luận