Hương ngồi xuống bàn phấn, bắt đầu thoa kem lên mặt. Trong lúc nàng vẽ mắt thì nàng lại nhớ tới cái ghế sa lông đen đặc biệt …
… Hương không còn gác một chân lên trên lưng ghế, thả chân kia xuống mặt đất. Bây giờ nàng co cả hai chân lên trên trời. Nàng vòng một cánh tay đằng sau hai đầu gối, tự ôm chân co cong lên cho người tình thoải mái … make love. Cánh tay kia nàng bấu lấy lưng ghế, miệng nàng rên rỉ liên tiếp ….
…. nàng sực nhớ tới cái đêm hãi hùng kia, khi anh Tâm hùng hổ đè nàng ra … mần thịt. Hương đành nằm im chịu đựng như đang bị cưỡng bách. Làm sao mà còn cố nói “như”? Ðúng là thật sự bị cưỡng hiếp tình dục rồi. Không thể nào mà còn dùng cái nghĩa vợ chồng để mà chối cãi. Nàng vẫn còn nhớ rõ từng chi tiết sợ hãi. Bốp, bốp, bốp … anh Tâm nện vô trong mình nàng, nàng phải cong cả hai tay lên trên đầu chống đỡ, cho đỉnh đầu khỏi bị đập vô đầu giường. Rầm, rầm, rầm, nguyên cả cái giường rung động, đầu giường vang tới tấp vào mặt tường ….
… Hương buông cây viết chì kẻ mắt xuống bàn phấn, vội vã với lấy tờ tissue mỏng, chùi đường vẽ bị giọt lệ làm lem. Thôi thế là hết, nàng chỉ còn một lối thoát cuối cùng ….
o O o
– Quang ơi, Hương sẽ đòi ly dị ổng, rồi tụi mình đi tiểu bang khác, sống chung với nhau đi.
– Hương đã suy nghĩ kỹ chưa?
– Quang à, Hương sẽ sang tên hết mấy tiệm của Hương. Mình có đủ vốn mà, mở tiệm ở thành phố khác mấy hồi. Có gì thì Quang lại tiếp tục hành nghề kế toán thôi. Tụi mình còn có thể hùn vốn làm ăn nữa.
– … !!!!!!, thằng Quang đứng im.
– Quang, my dear, Hương không tài nào chịu đựng được ổng nữa. Ổng đã điên rồi, Quang ơi, ổng như mất trí vậy đó. Hương sợ lắm, Quang ….
Quang nín thinh, vừa suy nghĩ vừa lắng nghe. Từ lâu hắn vẫn gặp xui trên con đường tình, cho dù đàn bà, con gái hắn không hề thiếu. Bây giờ, vừa nghe giọng năn nỉ cứu vớt của người đẹp, vừa nhìn cặp mắt sắp đổ lệ của người tình … no, no … của người .. yêu, hắn chợt muốn thay lòng đổi dạ.
– Ok, thôi vậy thì mình cứ tính như vậy đi há … em.
Hương nấc lên một tiếng. Nàng vừa tính chạy nhào lại ôm choàng lấy Quang thì tự nhiên có tiếng gõ cửa thật mạnh.
Rầm, Rầm, Rầm!
Hương quíu mình, trái tim của nàng đập mạnh. Nàng hốt hoảng hỏi Quang:
– Ai .. ai vậy, anh Quang ???
Thằng Quang cũng hơi quíu, nhưng hắn định hồn, đứng thẳng mình, hỏi lớn:
– Who is it?
– BASURA, một người đàn ông trả lời ồm ồm bằng tiếng Tây Ban Nha.
Quang thở phào, hắn quay sang nhìn Hương, trả lời:
– Ồ, mấy thằng “Sì” đổ rác thôi đó mà em.
Quang vừa mới mở cánh cửa ra thì hắn té dội ngược trở lại vào trong. Quang lăn đùng xuống mặt đất, khuôn mặt đẹp trai của hắn tái nhạt. Gò má của hắn tím bầm, cái báng súng của Tâm để lại một vết máu đỏ dài.
Tâm nhào vô trong văn phòng như con trâu điên. Tâm chỉa khẩu súng lục hiệu Ruger .357 Magnum vô trán Quang. Chàng thốt ra một câu lạnh lùng đầy căm thù:
– Bắt đầu đào lỗ đi con, đêm nay tao với mày cùng xuống Ðịa Ngục.
– Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á …. Hương rú lên thật khủng khiếp …..
o O o
– Em, em, tỉnh dậy đi, em, EM …..
Hương choàng mình ngồi bật dậy trên giường, cái áo đầm ngủ của nàng lúc đó ướt đẫm mồ hôi. Nàng thở hổn hển, thì ra chỉ là cơn ác mộng … oh … thank God.
– Em nằm mơ cái gì mà la ơi ới vậy hả — Tâm vừa hỏi đùa vừa nựng nịu vuốt ve lưng nàng.
Hương im ro, nàng ôm chặt lấy ông chồng dễ thương. Một nụ cười đầy hạnh phúc toét trên môi ….
… Sáng hôm sau, nàng đứng nhìn anh chàng kế toán đẹp trai bước vô trong tiệm. Hắn đã khai thuế, lo sổ sách cho nàng hơn hai năm nay. Hương bước ra trước cửa, tiếp đón Quang.
Ảo tưởng hay thực tại?
“Chị có thể làm gì cũng được hết trong mộng.”
(Hết Truyện 18+ Tại Ditnhau18.com)