VN88 VN88

Cậu ruột lôi cô cháu gái lên giường vạch lồn ra bú rồi phang tét lồn cháu

Bà Hai nghĩ muốn nát óc tìm cách giải quyết ổn thoả nhục nhục của hai bà cháu…Bà tính rồi khả năng của bà chỉ kham nổi cho thằng cháu nhong nhong giỏi lắm là hai hay ba lần…còn ông Hai Mưa nữa chứ…. ban ngày Bảo mới dũa bà te tua tối đến ông Hai lại hùng hục thêm ít nhất hai lần nữa, sáng ra bà nằm bẹp tới trưa mới đi nổi…Hiện tại thằng Bảo nó vần bà cỡ 5-6 lần một ngày…đang nấu cơm nó cũng đè…đang quét nhà cũng bị nắc, đút trái chuối vô miệng mới cắn một miếng cũng khiến thằng cháu nổi hứng đút cặc miệng…khỏi cần nhai… miếng chuối cũng bị cặc nó giã cho nát bét nuốt hổng kịp… Gặp hôm mưa gió ông chồng vác cầy qua núi…cộng lại sơ sơ là 8 lần…kiểu này hoài chắc banh-ta-lông…
– Dì Hai ơi có nhà không….?
Bà Hai bước ra cửa hỏi lại:
– Có…gì đó Dung….?
– Dì cho con hỏi cái này…

Dung là hàng xóm kế bên nhà, mới sanh con đầu lòng được ba tháng nên hay qua hỏi bà Hai về kinh nghiệm nuôi con. Năm ngoái ba má nàng chỉ trong một tháng theo nhau chầu ông bà, nàng mới 18 tuổi nên chới với may nhờ Chiến và bà Hai giúp đỡ, việc ma chay xong xuôi…. nàng chỉ còn lại vỏn vẹn vài chục đồng và nửa lu gạo….nhà cửa vắng tanh Dung sống đơn độc lẻ loi không họ hàng nàng nhận lời lấy Chiến theo cái kiểu hiến thân đền ơn và tìm chỗ nương tựa. Chiến là một thanh niên mồ côi từ nhỏ, xấu trai cục mịch còn nghèo nữa chứ nên không cô nào chịu ưng sống cu-ki gần 37 tuổi, thầm cám ơn ông trời đã thương cho mình lấy được cô vợ trẻ đẹp mơn mởn như tiên giáng trần. Những tinh dịch tồn ứ được bơm ra tối đa trong mấy tuần đầu…bơm phình luôn cái bụng cô vợ. Một tay bà Hai chăm sóc cho Dung từ trong bệnh viện về tới nhà nên đối với bà Hai tuy không nói ra nhưng trong thâm tâm nàng xem bà như mẹ ruột….

Dung bồng đứa con gái lại kế bên bà Hai hỏi nhỏ:
– Vú con sao đau quá dì ơi…nhiều khi đau tới chảy nước mắt luôn…tại sao vậy?
– Tưởng chuyện gì, điều đó là bình thường….bị căng sữa đó mà cho con bú bớt sữa đi là hết đau.
– Nó bú ít quá trời…còn cách nào khác không dì…
Bà Hai cười sằng sặc nói:
– Thì biểu thằng chồng khi nó gần bây bú phụ…
– Ảnh lo làm ruộng tối ngày….
Dung đỏ mặt nói lí nhí:
– Ảnh…ảnh khi gần con thì chỉ ấy….xong rồi thôi hà…
– Chỉ ấy..là làm sao con nói kiểu này dì không hiểu!
– Ấy…là cái đó đó
– Con nhỏ này nói đại ra nghe coi….ấy là ấy cái gì…

Dung mặt càng đỏ thêm ấp úng:
– Dạ…là khi lên…giường ảnh chỉ…cho vô…nhúc nhích… một hồi là xong…hổng làm gì khác hết trọi…
-Vậy thôi mà cũng mắc cỡ…có phải muốn nói thằng chồng bây chỉ biết nhét vô nắc hùng hục phải không…?
– Dì này kỳ thấy mồ… dạ… ảnh như vậy đó…
– Tao hỏi thiệt nghe…bộ nó không bóp hay bú vú bây hay sao….?
– Dạ…ảnh có bóp…nhưng làm con đau, nên ảnh thôi không bóp nữa, còn hồi đó tới giờ ảnh hổng có bú….vú con… lần nào hết trơn…
– Cái thằng…thiệt là cù-lần-lửa… sao con không nói nó làm…
– Con hổng dám…sợ ảnh giận…có một lần con mới ghị đầu ảnh vô ngực…ảnh đã đẩy con ra…Dì có cách nào không…làm ơn chỉ con…giờ đang đau quá trời….

Bà Hai Mưa loé lên ý nghĩ….một công hai chuyện….đẩy thằng cháu xáp vô Dung, vừa giúp…cho con nhỏ khỏi đau vú…vừa giúp cái nạn bị Bảo cà-rà kế bên, canh-me không có ai là đè bà liền….Bà Hai liền úp mở nói:
– Cách thì có…. nhưng biết… con có chịu hay không….
– Dạ chịu…
– Dì chưa nói mà con đã chịu rồi….thủng thẳng nghe nói đã…Dì biểu thằng Bảo nó bú cho vú con bớt căng sữa, nó nghe lời dì dữ lắm…dì sẽ dặn nó không được kể chuyện này với ai hết….
Dung không dè cách của dì Hai lại là để cho thằng Bảo….Nàng cúi mặt che dấu mắc cỡ sượng sùng…không những mặt đỏ mà bây giờ hai vành tai cũng ửng đỏ….
– Kỳ thấy mồ….con hổng chịu đâu…
Bà Hai làm mặt nghiêm trang….tố thêm:
– Dì nói vậy tại muốn giúp con thôi, còn thì tùy con…vậy là hết cách…coi chừng sữa ứ đăïc lại thành khối u sau này phải mổ lấy ra à nghen….

Là người chưa hiểu sự đời Dung sợ điếng hồn, nhớ lại lúc rặn đẻ đau gần chết….nghe hù như vậy thì còn nghĩ ngợi gì được nữa nên lật đật nói:
– Dạ con biết….nhưng làm sao mà nói với thằng Bảo….
– Chuyện đó để dì lo cho…
Biết chắc thằng cháu yêu quý đang rình mò quanh đây bà Hai lên tiếng gọi:
– Bảo vô bà biểu nè…
Nãy gìờ núp sau bụi chuối thằng Bảo xẽn-lẽn lại gần:
– Dạ…..
Bà Hai kề tai Bảo nói nhỏ….nghe bà nói tới đâu hai mắt thằng Bảo đang nhìn Dung chòng chọc rực sáng theo tới đó…..dứt lời bà bỏ đi để lại Dung đứùng ngẩn tò-te….Bảo đưa tay nói:
– Cho em bế chút đi chị…
Khi ôm Hòa đứa con gái của Dung, cánh tay Bảo đụng chạm vào hai bầu vú căng phồng làm Dung dao động tâm can….một điều gì đó làm nàng xao xuyến…cơ thể thoáng rạo rực…

Dung lén quan sát thằng Bảo từ đầu xuống chân…. Cái đầu húi cua làm nổi bật khuôn mặt bầu bĩnh, gương mặt có vẻ trẻ con trông ngây thơ không che dấu được cái nét ranh mãnh… còn cặp mắt thì thật là kỳ lạ bây giờ hồn nhiên làm sao… Một điều gì đó xui khiến nàng không khỏi ngưng lại giây lát chỗ đũng quần xà lỏn thằng Bảo….. Trời đất qủy thần ơi…nó còn nhỏ tuổi mà sao chỗ đó lại u một cục vậy… lủng lẳng lòng thòng một khúc… Dung đâu biết rằng thằng Bảo cũng đang quan sát mình…cho đến khi con bé o oe khóc Dung ngước đầu lên không khỏi bối rối vì bị nó bắt quả tang nàng đang soi mói bộ đồ lòng…Dung thừ người quên cả việc đưa tay bế con khi Bảo trả lại cho nàng….Bảo thản nhiên lên tiếng:
– Trời lất phất mưa rồi, chị bế cháu đi hình như nó đói bụng…để em lấy dù che cho chị về.

Chiếc dù nhỏ che hai đứa không vừa… Dung phải nép sát vào người Bảo tránh mưa. Trời se se lạnh nhưng người Dung lại nóng bừng…bởi cặc thằng Bảo cứ cà cạ, chọt chọt vào mông đít nàng theo nhịp bước đi…má ơi, hình như cái củ lẳng càng lúc càng bự ra, cứng hơn lên, chỉa mạnh hơn như muốn chọt lủng cơ thể nàng… Dung cảm thấy kỳ kỳ, ngồ ngộ, đa đã, khoan khoái làm sao đâu… khiến cho bước đi của nàng riu ríu chậm lại mong kéo dài thêm thời gian trên quãng đường về….nhưng cũng chẳng được bao lâu mưa bắt đầu nặng hạt, nàng đành rảo bước đi nhanh…
Lẽo đẽo theo sau Bảo đóng cửa gài chốt để những cơn gió mạnh cuốn theo nước mưa khỏi bung cửa tạt vào…Dung ngồi trên chõng tre trải chiếu hình hoa hoè kê sát tường…nàng cởi ba hàng cúc chìa một bên vú cho con bú….con bé háu đói rúc đầu vào vú mẹ bú chùn chụt khiến Dung bị đau nhăn mặt…Sực nhớ đến Bảo nàng ngươc mặt lên thấy nó đang nhìn hau háu vào ngực nàng trong ánh mắt lại lộ vẻ thèm khát…Dung mắc cỡ hới xoay người vào vách một bên vạt áo bị nàng ngồi lên giữ lại làm bật tung những hàng cúc còn lại…. bên vú còn lại lòi ra thây lẩy….ngượng chín người Dung kéo vạt áo lại ngồi im re cho đến khi con bé bú no ngủ tiếp nàng nhẹ nhàng đặt xuống lấy cái chăn mỏng đắp cho con.

VN88

Viết một bình luận