Điểm dừng chân của đoàn du lịch là một khách sạn nhà vườn thơ mộng. Thu loay hoay với mớ vali hành trang nên mãi không xuống được xe trong khi đám người đi cùng đã làm xong thủ tục nhận phòng. Nhưng cũng không cần chờ lâu, vị cứu tinh của nàng đã xuất hiện:
– Để tôi giúp chị! Nào!
Cái cảm giác bực bội trong Thu tan mất khi nhận ra ánh mắt thân thiện của Đạt. Nàng lại khẽ mỉm cười. Nụ cười xinh làm cho Đạt phải ngẩn ngơ, giọng nói nhỏ nhẹ của Thu kéo Đạt trở lại với thực tế:
– Oh! Cám ơn… anh!
Từ ” anh” của Thu ngượng ngập, qua nét mặt của Đạt. Nàng đoán Đạt chỉ khoảng hơn 20, tức là chỉ bằng tuổi con nàng nhưng cách cung cách lịch sự chàng khiến cho nàng không thể nào gọi chàng khác hơn. Nàng cảm thấy mình dường như có thiện cảm với chàng trai trẻ này nên cái sự ngượng ngập ban đầu mong chóng tan biến. Nhờ có sự giúp đỡ của chàng, phòng của Thu ở một vị trí rất đẹp, từ cửa sổ nàng có thể nhìn ra cái hồ nước trong xanh với hàng liễu rủ tuyệt đẹp. Sắp xếp đồ đạc đâu vào đó, Thu tiễn Đạt ra cửa.
– Cám ơn anh nhiều lắm. Hẹn gặp lại trong bữa tối!
– Không có gì! Tôi ở ngay phòng bên cạnh. Nếu có gì chị cứ tìm.
Đóng cửa phòng, nàng chuẩn bị trang phục cho buổi tối. Nhưng phải gột rửa bụi bặm trên người đã. Thu trút bỏ bộ đồ đang mặc rồi bước vào phòng tắm. Chậm rãi mở nước vào bồn, nàng lột bỏ cái áo ngực cùng cái slip trắng cuối cùng trên người rồi ngắm mình trước gương. Một toà thiên nhiên lộng lẫy hiện ra trong gương với những đường cong tuyệt mỹ, bầu ngực gọn gàng bầu bĩnh tạo lập một cái khe núi ở giữa phập phồng run run theo hơi thở, bờ mông thon săn chắc với cặp đùi dài trắng hồng. Nhưng nổi bật lên trên cái nền hồng hào của làn da là cái khoảng lông đen mượt mà nơi hạ thể của Thu. Rất gần đó là hai cái mép thịt khép kín trên cái mu hơi nhô cao chỉ mọc lơ thơ vài sợi lông quăn. Lẽ ra ở tuổi 43, sự già nua tuổi tác sẽ kéo theo sự tàn phá nhưng việc tập thể thao điều độ với sự nhàn nhã đã làm cho Thu giữ được những vưu vật trời ban riêng cho nàng. Thu cảm thấy hãnh diện với cái nhan sắc tuyệt trần của mình. Hai bàn tay của nàng khẽ xoa khắp cơ thể, lướt qua những vùng đồi núi trùng điệp để làm nóng cơ thể rồi mới bước vào bồn tắm. Làn nước ấm thấm đều da thịt làm cho nàng cảm thấy dễ chịu. Từng thớ thịt của nàng bỗng bừng lên sức sống, từ nơi sâu thẳm trong lòng, một làn sóng dâng cao theo những bàn tay đang xoa nắn, vuốt ve vào những nơi nhạy cảm trên cơ thể.
Thu lại một lần nữa làm Đạt ngạc nhiên khi xuất hiện trước cửa phòng chàng trong bộ váy dạ hội tuyệt đẹp. Cái nền trắng của lớp vải làm nổi bật làn da hồng mịn như nhung. Mái tóc búi cao thanh thoát, cặp mắt nhung đen huyền diệu, đôi môi xinh ngon lành mọng chín, cái khe ngực sâu thăm thẳm nằm giữa hai trái đào tiên căng đầy nhựa sống ẩn hiện theo từng nhịp thở của Thu. Một nhan sắc tuyệt vời, một thân thể bốc lửa, nột nữ thần sắc đẹp đang ở trước mặt Đạt, gần như tầm tay với. Đạt thốt lên:
– Trời! Chị Thu đẹp quá! Đẹp không thể tưởng tượng!
Thu cười bẽn lẽn, nhưng trong ánh mắt nàng ánh lên một niềm khiêu hãnh. Nàng rất tự tin sắc đẹp của nàng nên lời khen của Đạt được coi là một hiển nhiên.
– Tôi mà đẹp gì! Tôi già rồi!
– Không! Chị chưa già đâu! Các cô gái trẻ làm sao sánh được với chị.
– Thôi! Đừng nịnh đầm nữa. Chúng ta đi dùng bữa thôi.
Đạt gật đầu như máy, và không biết tại sao tự nhiên chàng lại khoác tay Thu cùng nàng bước xuống phòng ăn. Sự đụng chạm da thịt giữa hai người dù qua lớp áo của Đạt vẫn làm Thu rùng mình. Kể từ khi chồng mất, cái cảm giác này mới có trở lại; một cảm giác ấm áp mơ hồ khó tả khi ở bên cạnh Đạt làm cho Thu như đang trên mây. Dù hai người chỉ mới quen biết nhưng Thu cảm thấy có một sự liên kết gì đó rất mạnh mẽ với chàng trai trẻ này. Thu và Đạt tạo nên một cặp rất xứng đôi nên mọi cặp mắt trong phòng ăn đều đổ dồn về phía hai người. Điều đó không làm Thu ngượng ngập vì nàng đã quá quen cái cảnh này khi xuất hiện cùng chồng trong những buổi dạ tiệc của lớp thượng lưu bên Hoa kỳ. Nàng cười nói vui vẻ trong suốt bữa ăn và uống khá nhiều rượu trong khi Đạt thì lại ăn rất ít chỉ vì chàng còn mải ngắm nhìn cái vưu vật tuyệt thế đang ngồi trước mặt chàng. Khuôn mặt của Thu bị ảnh hưởng của rượu trông càng lung linh huyền diệu.
Bữa tối của hai người vì thế mà diễn ra lâu hơn bình thường. Lẽ ra Đạt phải hướng dẫn mọi người tham quan cảnh đẹp về đêm của thành phố này nhưng chàng không thể nào rứt ra mà đi được nên mọi sự phó thác cho anh chàng đồng nghiệp. Chàng không muốn xa nữ thần sắc đẹp của mình một giây phút nào nên bữa tối vừa kết thúc, chàng ngỏ ý muốn mời Thu đi dạo. Không hiểu sao Thu lại tươi cười gật đầu. Men say của rượu đã khiến nỗi khát khao thầm kín trong lòng nàng bấy lâu nay trỗi dậy mãnh liệt. Nàng mong muốn có lại được thứ cảm xúc kì lạ khi bên cạnh đàn ông. Thế là hai người lại tay trong tay dạo khắp khu vườn của khách sạn. Trong lòng hai người một xúc cảm dâng trào nhưng ai cũng cố kìm nén không để lộ ra.