Liễu cất quần áo vào tủ rồi đi theo con Kiều. Khi lên tới pháp đài thì Liễu thấy cả bọn đang quây quần đụ với nhau. Khi Liễu bước vào thì lão vồ lấy Liễu mà bú lồn liền. Mấy c ô khác thì bú cặc lão. Đêm đó cả bọn làm tình suốt sáng thâu đêm. khi bảy cô gái kia không còn sức chịu lão nữa thì chỉ còn mình Liễu với lão đụ tiếp, cả bọn bảy đứa kia bỏ ra ngoài. Một lát chúng quay lại thì lại hứng chí đụ tiếp. Khi lão ra thì lão ra ngoài rồi quay trở vào và con cặc lại cương cứng lên. Bây giờ Liễu đã biết được đó là tác dụng của thuốc kích dâm nên cả bọn đụ với nhau không nghĩ.
Khi trời sáng, lão cho ai về phòng nấy. Khi Liễu về phòng nằm nhưng không sao ngủ được và Liễu biết mình đang bị lợ dụng thân xác một cách trắng trợn và lão lại gạt mình. Liễu không muốn ở đây nữa vì ở đây chỉ làm tình với lão thì lấy tiền đâu nuôi hai đứa nhỏ chứ. Liễu quyết định bỏ đi và trước khi đi phải lấy cái gì theo để trừ những lần lão đụ với Liễu. Và hôm nay là lúc tốt nhất để Liễu thực hiện ý định.
Liễu thấy bên ngoài như có người đang đi tới phòng của mình. Liễu bèn nhắm mắt giả vờ ngủ. Khi cửa phòng của Liễu mở ra và có tiếng của con Đào, sư cô của Liễu, gọi Liễu nhưng Liễu giả vờ ngủ say không nghe.
Khi Liễu chắc cả bọn đã đi hết rồi bèn lén ra ngoàixem thì thấy quả nhiên chúng đã đi hết. Liễu quay về phòng soạn quần áo vào xách. Rồi Liễu cầm xách theo đến căn phòng ngày hôm qua Liễu nghe được câu chuyện của bọn chúng. Liễu đến trước cửa phòng thì thấy cửa phòng đã khóa. Liễu bèn lấy cây xà beng ở ngoài vườn đem vào khoét vách chỗ cái lổ mà Liễu đã nhìn trộm tối qua. Khi Liễu chui được vào bên trong thì Liễu đến lấy chìa khóa của lão giấu chỗ hôm qua Liễu thấy. Liễu mở được tủ thì thấy trong tủ có nhiều tiền lắm và có mấy hộp thuốc mà lão nói là thuốc kích dâm thượng hạng. Liễu bèn lấy bèn lấy hết và lấy theo mấy hộp thuốc và lấy thêm một số vàng trong tủ. Liễu cho vào bao rồi lấy miếng giấy viết vào tờ giấy: “Xin vĩnh biệt bọn lường gạt. Tao đã lấy những gì mà bọn mày nợ tao. Tao không phải là đứa ngu như tụi bây nghĩ vậy đâu. Bọn bây đừng tiềm tao nữa vô ích lắm. Khi bọn bây về và xem tờ giấy này thì tao đã đi tới nơi mà bọn bây không kiếm được. Nếu bọn bây báo cảnh sát thì tao sẽ tố cáo bọn bây đã gạt người ta để cưỡng hiếp con gái rồi lấy tiền với giá cắt cổ.”
Khi Liễu viết xong Liễu bèn vào phòng của mấy đứa con gái mà lấy những bộ đồ tốt vàđẹp và những thứ mỹ phẩm của chúng theo.
Liễu ra tới trước con hẻm thì gọi xe xích lô trở về nhà bà già. Khi tới nhà bà già thì Liễu dặn gã xích lô:
– Anh chờ một chút là tôi ra đi tiếp nha.
Liễu vào nhà bà già thì thấy bà ta hỏi:
– Sao con ở nhà pháp sư lâu quá vậy? Con đã hết bệnh chưa?
Liễu liền bịa ra câu chuyện để gạt bà ta:
– Cám ơn dì. Thầy bảo đã đuổi được con ma rồi nhưng thầy nói con có duyên với thầy nên thầy nhận con làm đệ tử và bảo con dọn đến nhà thầy ở luôn.
– Được làm đệ tử của pháp sư là phước của con rồi đó. Mau dọn đồ đến nhà pháp sư đi. Uûa mà con nói dọn đồ đến nhà pháp sư ở sao còn lấy đồ về đây?
– À! Đây là những thứ tạp chất củ con ma để lại trong người con mà sư phụ đã trục ra được bảo con đem đi bỏ ở nơi không có người ở và chôn nó thật sâu để không ảnh hưởng tới người khác.
– Vậy cũng tốt. Đồ của con dì đã giặt giùm rồi và xé6p để trên giường đó.
– Con cám ơn dì.
Liễu nhanh chóng vào thu dọn đồ đạc rồi ra đi. bà ta nói với Liễu:
– Con rãnh rổi nhớ ghé thăm dì nha.
– Dạ!
Liễu bảo xích lô chạy về hướng Gia Định. Khi xe chạy tới Lăng Oâng Bà Chiểu thì Liễu bảo dừng xe và trả tiền rồi đi tà tà kiếm nhà trọ. Thật ra với số tiền Liễu lấy được từ nhà của lão pháp sư đó thì có thể đến một khách sạn ở hay mua một căn nhà nho nhỏ để sinh sống nhưng Liễu lại sợ người ta dòm ngó và sợ ở một mình mà có nhiều tiền thì dễ bị cướp viếng còn ở khách sạn thì ở riết cũng sẽ hết tiền. Phải để dành phòng thân những khi bệnh hoạn không đi khách được còn có cái mà ăn chứ và còn đóng tiền cho hai đứa nhỏ. Tiền học phí mỗi ngày một cao. Liễu vừa đi vừa cười thầm mỗi khi nghĩ tới cảnh lão pháp sư và bảy ả hồ ly kia tức lồng lộn lên như thế nào.
Liễu lang thang rồi đi tới một khu phố ổ chuột. Khi đi ngang nhà có một ông già khoảng chừng năm mươi tuổi ngồi đằng trước một mình thì Liễu hỏi:
– Dạ chào bác. Cho hỏi gần đây có nhà nào cho thuê phòng không ạ?
– Thuê phòng hả? Ở đây có phòng cho thuê với giá rẻ nè cô có muốn thuê không?
– Bác cho con xem phòng trước được không?
– Được. Cô vào đây.
Liễu theo ông già vào trong thì thấy căn phòng mà lão ta muốn cho Liễu thuê lại có nhiều kẽ hở trên vách. Nhưng một mình Liễu ở thì cũng đủ. Liễu hỏi:
– Bác cho thuê bao nhiêu?
– Một tháng lão chỉ lấy năm mươi xu thôi.
Liễu thấy giá cũng được nên đồng ý. Sở dĩ Liễu chịu ở trong căn nhà tồi tàn này là vì Liễu nghĩ bọn pháp sư đó không ngờ được sao khi Liễu lấy được một số tiền khá lớn như vậy lại đi ở một chỗ tồi tàn như vậy và bọn chúng sẽ đến khách sạn hoặc nhà trọ hạng sang hay đến những khu của người giàu có để kiếm Liễu.
Liễu được biết là ông già này chỉ sống có một mình lão. Phòng ngủ của lão ngay cạnh phòng của Liễu, cuối cùng là cái nhà tắm. Còn nhà cầu thì phải đi ra bụi rậm sau nhà. Cái bếp thì ở ngay nhà. Rửa chén thì đem vào nhà tắm mà rửa.
Liễu dọn dẹp lại căn phòng cho gọn gàng. Liễu có thể nhìn qua phòng lão giàqua mấy kẻ hở trên vách. Nhưng Liễu vẫn kệ mấy cái lổ đó. Liễu giăng dây lên và lấy quần áo máng lên đó,còn số tiền và vàng thì Liễu cất dưới gầm giường. Liễu dọn dẹp xong thì nằm nghĩ.
Lúc chìu Liễu hỏi lão:
– Bố sống bằng nghề gì?
– Tôi sống bằng nghề bán báo và vé số dạo. Sáng đi bán tới tối sáu bảy giờ mới về. Hôm nay lão thấy mệt nên không đi bán.
– Nhờ vậy mà con mới gặp được bố và mướn được phòng.
– Thôi lão đi nằm đây. Lão mệt quá.
– Bố ăn gì chưa? Uống thuốc chưa?
– Chưa ăn gì cả. Thuốc cũng chưa vì đâu có ai nấu mà ăn. Thuốc đâu có ai mua giùm.
Lão nói rồi đi vào buồng của mình, lên giường nằm đắp mền từ đầu đến chân. Liễu vào buồng lấy quần áo theo vào nhàtắm.
Khi lão nghe có tiếng nước chảy trong nhà tắm thì lão xuống giường lại gần vách và nhìn qua khe trên vách thì thấy Liễu đang trần truồng đang ngồi đái. Liễu đái rồi lmúc nuước mà tắm. Một lát thì Liễu mới phát hiện phía bên vách giáp với buồng lão có rất nhiều kẻ hở. Và Liễu thấy có con mắt đang theo dõi mình tắm thì Liễu biết lão hủ nhà đang rình xem Liễutắm. Nhưng Liễu vẫn cứ thản nhiên tắm coi như không có gì vì Liễu sợ làm mất lòng của lão, vã lại với Liễu thì có thêm trăm gã đàn ông thấy cũng vậy thì một lão này ăn thua gì và lão nhìn thấy thì lão thèm thuồng chứ ích gì và có thể Liễu sẽ nhử được lão mua dâm với Liễu, số tiền bán dâm của Liễu có thể trả mấy tháng tiền phòng cho lão. Liễu làm như vô tình ịch cái mông vào cái lổ có con mắt của lão đang theo dõi. Lão vội chuyển sang cái lổ khác.
Tắm xong, Liễu lau mình rồi mặc đồ vào. Liễu vào buồnglấy gương chảy đầu. Trong lúc Liễu chảy đầu lão vẫn nhìn trộm qua khe hở. Liễu chảy đầu xong thì đi ra phố.
Tối hôm nay, Liễu không vội vả gì ra đón khách cả. Liễu sẽ đi ăn những món mình thích. Sau khi ăn uống no say rồi Liễu mua một ổ bánh mì đem về. Trên đường về Liễu ghé vào tiệm thuốc mua mấy viên thuốc cảm.
Về đến nhà. Liễu nói:
– Con có mua bánh mì và thuốc cho bố nè. Bố ra ăn đi.
Lão bước ra . lão nói:
– Cám ơn cô lắm. Bao nhiêu tiền cho tôi gửi lại?
– Không cần đâu. Coi như con đãi ra mắt chủ nhà vậy mà.
– Cám ơn cô.
Lão cám ơn rồi ăn hết ổ bánh mì thịt và uống thuốc vào. Sau đó lão đi châm đèn dầu. Lão hỏi Liễu :
– Cô em làm gì?
– Dạ. Sáng con đi phụ bán cho mấy người ngoài chợ còn tối thì đi phụ bán ở quán cà phê. Có hôm nào mà đông khách hoặc khách đãi tiệc suốt đêm thì con ở tới sáng mới về.
– Vậy lát tối cô đi làm à?
– Dạ không. Hôm nay con dọn chỗ ở nên đã xin phép nghĩ hôm nay, ngày mai mới đi làm.
– Vậy trước kia cô ở đâu?
– Dạ. Con ở nhà trọ. Nói là nhà trọ chứ cũng không hơn là chỗ này bao nhiêu giá lại mắc nữa, đến năm đồng một tháng, nước thì có lúc có, có lúc không. Bà chủ nhà thường hay cằn nhằn nữa.
– Thôi lão đi nghĩ để mai còn đi lấy báo và vé số để bán nữa. Lát nữa trước khi đi ngủ cô nhớ đóng hết cửa nẻo lại giùm lão.
Rồi lão vào buồng của mình. Còn lại một mình Liễu. Liễu đi đóng hết các cửa rồi quay trở vào buồng. Liễu châm một ngọn đèn nho nhỏ rồi giăng mùng ngủ. Liễu nằm xuống thì nghe lão đã ngáy o o bên kia rồi. Liễu nằm nghĩ tới cảnh lão pháp sư dỏm tức điên người vì bị Liễu ôm trọn số tiền và vàng của lão đi. Liễu ngủ lúc nào cũng không hay. Nhưng đến nữa đêm thì Liễu thấy đau bụng quá. Liễu vôi trở dậy đi cầu nhưng đi cầu thì phải ra bụi rậm sau nhà mà đi chứ trong nhà tắm không có cầu. Liễu thắp một ngọn đèn xé một miếng giấy rồi tính đi ra ngoài nhưng sợ ngoài đó có rắn nên không dám. Liễu càng lúc càng đau dữ dội, không thể nhịn được nên đánh liều gọi ông già dậy:
– Bố ơi! Con có chuyện nhờ bố nè. Bố dậy giúp con với.