Hai người ôm chặc nhau trong im lặng mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng. Loan thấy có một sức thu hút thực mạnh mẽ vượt qua cả tình mẩu tử một sức … từ thân thể đứa con trai nàng cố gắng né tránh ý nghĩ đó, nữa Loan muốn buông Bình ra nhưng thực ra nàng muốn kéo dài thêm một chút cảm giác này, thứ cảm giác thân thương an toàn mỗi khi nàng nằm trong vòng tay của người chồng vừa mới mất.
Full Ba mất, hai mẹ con thèm địt lao vào nhau chơi tới bến 18+
Loan đứng chết lặng cạnh mộ phần của ngưới chồng dường như cái rét thấu xương của cơn mưa sớm chẳng làm nàng lạnh, trong thâm tâm nàng cố tự hiểu tại sao niềm bất hạnh này lại xảy ra với mình. Nàng còn quá trẻ chưa đến 30 tại sao lại trở thành quả phụ như vậy, nàng cứ tự hỏi tự hỏi tại sao nó lại xảy ra với mình. Làm sao chúa lại tàn nhẩn cướp đi chồng nàng, những lời thì thầm chia buồn an ủi từ những người bạn giờ đây dường như vô nghĩa với nàng.
Đứng cạnh nàng là đứa bé khoảng 13 tuổi, Bình con trai nàng. Đứa bé được sinh ra trong thời kỳ khó khăn lúc hai vợ chồng nàng mới lấy nhau, nàng lấy chồng rất sớm năm 16 tuổi. Bây giờ hầu như Bình cao suýt soát bằng mẹ nó, lúc này một tay Bình đang giương cao cái dù qua khỏi đầu mẹ để che cho mẹ nó khỏi ướt vì những hạt mưa lất phất, tay còn lại Bình choàng qua vai Loan ghì chặc lại khi mẹ nó nấc lên và nói. – Thôi! Mình về đi mẹ, con không muốn mẹ bệnh nữa đâu, chuyện gì đã đến thì cũng đến rồi mình có đứng đây cũng không làm thay đổi được đâu, thôi về đi mẹ không thì mẹ lại bệnh lại mất.
Truyện Ba mất, hai mẹ con thèm địt lao vào nhau chơi tới bến 18+
Loan miễn cưởng chậm chạp theo Bình đứa con trai của mình rời khỏi nghĩa trang trở về nhà. Trong thâm tâm nàng hy vọng điều này chỉ là một giấc mơ, một cơn ác mộng thoáng quá, nàng muốn mọi người hãy để nàng một mình trong nghĩa trang lạnh lẽo và ẩm ứơt một chút. Tự nhiên nàng thấy căm ghét tất cả mọi người đang sống và đang đứng xung quanh, nhưng đó là một giấc mơ không bao giờ trở thành sự thật. Khi nàng nhìn sang trái nàng bắt gặp một cặp mắt đang nhìn nàng và dường như sâu thẩm trong đôi mắt nâu đó ẩn ý một điểu gì đó mà nàng cảm nhận được mà cố như mình không biết. Đó là Quang, một người bạn rất chân thành và tốt bụng, một người đàn ông hoàn hảo, Quang ở cạnh nhà nàng, là một người hàng xóm tốt bụng, anh ta an ủi nàng rất nhiều từ lúc chồng nàng mất đi. Anh ấy cũng đã trải qua điều này, cuộc chiến đã mang vợ Quang đi và anh ấy đã vượt qua được nổi đau khôn cùng này.
Đoàn người lặng lẽ rời khỏi nghĩa trang trong cơn mưa lất phất, giống như mẹ Bình cũng tiều tụy hốc hác vì sự kiện này, bố nó mất quá đột ngột mà, nó thấy thiêu thiếu và mất đi một điều gì đó rất quan trong, vâng, chính là người cha mà Bình rất mực thương yêu, bây giờ bao nhiêu tình cảm của nó đều dành hết cho người quả phủ trẻ đẹp đang đi không vững bên cạnh nó, người đó chính là mẹ Bình. Nó ghì chặc mẹ vào lòng như muốn che chở người mẹ yếu đuối vì một cú sốc đột ngột khỏi những hạt mưa lạnh lẽo. Nhưng một cảm giác khó chịu khi bàn tay nó chạm vào người mẹ nó, cái cảm giác là lạ giống như mỗi lần nó ngồi cạnh hoặc đùa giớn với những cô bạn học cùng lớp mà nó thích và nó biết không thích hợp vào thời điểm này