VN88 VN88

Anh thấy lồn em có khác xưa không

Loan khẽ ôm vít đầu Hùng xuống,chân Loan kiễng lên…Loan muốn dâng đôi vú mà Hùng vẫn thích gọi hai vú là “hai con thỏ” lên cho Hùng hôn….khi mặt Hùng ấp vào giữa hai bầu vú,Hùng hít một hơi dài như muốn chứa thật đầy ở trong phổi…Loan khẽ thở và rên từng hơi dài khi Hùng há miệng bắt đầu ngậm mút núm vú mình…miệng Hùng mút nhè nhẹ hết đầu vú này lại sang đầu vú kia…Loan sung sướng khẽ rên:

-ôi!…ôi anh….

anh thay lon em co khac xua khong

Full Anh thấy lồn em có khác xưa không 18+

Hùng biết gia đình Loan không đồng ý vì gia đình Hùng nghèo…Hùng đã phải ngậm ngùi chia tay mối tình đầu trong câm lặng…Hùng đã cố gắng học tập chu đáo để rồi mười sáu năm sau…bây giờ Hùng đã làm phó giám đốc một công ty ở tuổi ba mươi năm….đã có nhà riêng nhưng trái tim Hùng sau cần ấy năm vẫn đóng băng lạnh giá…với Hùng, Loan là tất cả,Loan đã hiến dâng cả đời con gái trong trắng ngây thơ cho Hùng suốt thời kỳ yêu,cả hai đã tận hưởng những phút giây hạnh phúc nhất của tình yêu…

từ khi Loan đi lấy chồng,Hùng biết Loan đã lấy được một người đàn ông giàu có,anh ấy cũng là giám đốc một công ty…vậy là Loan hạnh phúc…Hùng cảm thấy vui khi Loan hạnh phúc…vì vậy bấy nhiêu năm Hùng không liên lạc gì với Loan…Hùng thấy Loan sống hạnh phúc lên không muốn vì mình mà ảnh hưởng tới hạnh phúc của Loan…

nhìn đồng hồ đã tám giờ tối,cầm cái cáp có số điện thoại của Loan mà mẹ đã đưa chiều qua cho Hùng…Hùng cứ miên man suy nghĩ cả buổi…không biết có lên gọi cho Loan không???…

truyen anh thay lon em co khac xua khong 18

Truyện Anh thấy lồn em có khác xưa không 18+

rồi tình yêu mà bấy lâu Hùng dành chọn cho Loan cũng đã thắng…Hùng nhấc máy điện thoại và ấn số….

-a lô!Loan nghe đây….

Hùng nghe thấy giọng Loan thì tim run bắn…

-chào tình yêu bé nhỏ của anh…

giọng Loan vui lắm…vì Loan biết chỉ có Hùng mới gọi Loan như thế:

-anh Hùng phải không?

-anh Hùng đây!anh mới về quê thăm mẹ và được mẹ cho biết tin của chồng em.anh gọi điện để chia buồn với em…

-cảm ơn anh…cảm ơn anh đã gọi điện…anh gọi điện chỉ để chia buồn thôi sao?

-anh…anh…-giọng Hùng như nghẹn lại.

-quên em rồi phải không-giọng Loan hờn giận.

-anh quên em thì đâu có sống một mình mười sáu năm như thế này…

-em xin nỗi-giọng Loan có vẻ ân hận-tại em giận anh đó…em cho mẹ số điện thoại của em lâu rồi…anh biết, sao bây giờ mới gọi cho em.

-đâu có…hôm qua về thăm mẹ,anh mới biết số mà…

-thật vậy sao?vậy là em trách nhầm anh rồi…bây giờ anh sống ra sao?anh làm gì và đang ở đâu?…

-anh ở…Hùng nói địa chỉ.

-trời!chỗ đó hả…số nhà bao nhiêu vậy anh…

-số 85b…-mà em hỏi làm gì…

VN88

Viết một bình luận