-Một năm, công việc của em bớt hẳn, chỉ ngủ với hương thơm của hoa Tu-Lip, ngủ với lũ sâu bọ đáng ghét kia mà không phải là anh, ngủ với những mùi ẩm mốc ấy mà không phải trên chiếc giường của em, ngủ với cái lạnh lẽo ấy.Em thật ích kỉ, ích kỉ vì đi mà không đợi anh, đi mà không cho anh biết lý do vì sao em lại tự tử, đi mà không cho anh kịp nói một lời : ” Đừng buông tay anh, vì anh cũng yếu đuối như em, vì anh sợ cái khoảnh khắc trống vắng, khắc khoải và hờ hững của em “…Đó là thứ em dành cho anh đấy àh ….
-Một năm qua, anh phải chăm sóc hoa cho em, chăm sóc cho đàn cún của em,chăm sóc hàng cỏ 3 lá xanh mướt ấy, chăm sóc cho mối tình của anh và em. Anh đã từng nghĩ, khi em buông tay anh, anh sẽ không tha thứ cho em, sẽ wên em đi. Nhưng anh không làm được, vì anh rất cần em, rất cần bàn tay nhỏ bé ấy, cần hơi ấm của em, cần em hát cho anh nghe, cần em xoa dịu những nỗi đau khi anh bị té vì đá banh, cần em khóc trên vai anh.Nhưng em đã không cho anh được ” cần em “….Nỗi lo ấy, anh đã phải sống trong suốt một năm …
-Anh có thể tự trách mình mỗi ngày vì không giữ được hơi ấm của em, nhưng đồ Ngố àh…Em bỏ mặc anh với chiếc váy cưới trắng ấy, nó thật lung linh, em ước sẽ được mặc nó, ước được góp tiền chung với anh mỗi ngày, và chỉ được ” 5 ngàn ” một ngày thôi.Anh đã dành dụm dùm em, dành được khoản tiền có thể mua cho em chiếc váy cưới ấy, nhưng em không có kiên nhẫn, không chịu đợi ngày ấy, em không có quyết tâm….đồ xấu xa ….
Đồ con nít, anh ghét em lắm, ghét em nhiều lắm em có biết không.Đừng bỏ anh lại một mình như thế này, đừng bỏ anh em àh.Lúc này anh mới cảm thấy sự cô đơn, tẻ nhạt mà không có em bên cạnh. Anh thật yếu đuối và bất lực khi không ngăn cản được em….
-Anh sẽ đợi em đầu thai để được yêu em, được cưới em và chăm sóc cho em như anh đã từng hứa. Hoặc nếu anh chết đi, em phỉ bảo vệ anh như một loài Cỏ cứng cỏi bảo vệ một loài Cỏ dại nghèo ngặt như anh. Anh sẽ đợi, sẽ đợi đấy….Vì anh vẫn còn yêu em, yêu em lắm đồ Ngốk àh …..
(Truyện tình yêu hay nhất tại Ditnhau18.com)