VN88 VN88

Anh rể ơi cưỡng dâm em đi, em ngửa ra rồi này

Tao đang ngủ thì thình lình một thân thể nặng chịt đè lên người, hơi thở nóng phà vào mang tai, rồi tìm vào môi tao nút chùn chụt, hai cánh tay nó tham lam quờ quạng khắp thân thể tao, để lột trần tao ra, chân nó thì kẹp chặt lấy hai đùi dù tao có chống cự cách nào cũng vô ích. Rẹt! Nó xét toạt cái áo ngủ ra tìm lấy ngực tao nút lia lịa, tuy tao chống trả nhưng càng làm cho nó hừng chí, mạnh bạo hơn. Cái quần đùi thun tao không cánh bay khỏi hai chân một cách dễ dàng, nó điên tiết vạch quần lót tao sang bên để đâm mạnh dương vật vào giữa …

Anh re oi cuong dam em di, em ngua ra roi nay

Full Anh rể ơi cưỡng dâm em đi, em ngửa ra rồi này 18+

Thảo mến!
Đầu thư chúc Thảo và gia đình được an khang thịnh vượng. Chúc anh Lâm và chị Bình được trăm năm hạnh phúc. Nhớ cho mình gởi lời thăm bác Sáu, Thảo nhé! …

Thảo nè, nhận được thư này của mình chắc Thảo ngạc nhiên lắm, không ngờ đứa bạn “thất lạc” lâu năm bây giờ đã tìm ra được bạn. Mình có được địa chỉ email của Thảo nhờ tình cờ bắt gặp thằng Sinh lớp trưởng trên đường phố trong dịp nó về quê ăn Tết.

Truyen Anh re oi cuong dam em di, em ngua ra roi nay 18

Truyện Anh rể ơi cưỡng dâm em đi, em ngửa ra rồi này 18+

Anh chàng xấu xí nghiêm nghị năm nào bây giờ trông bảnh gớm , kiểu cách Việt kiều lắm! Qua lời Sinh, mình biết Thảo bây giờ ở Cali, khu có nhiều người Việt nhất thế giới đó mà! Nó nói là nó ở không xa nhà Thảo lắm, và thường xuyên tới nhà Thảo chơi, có phải vậy không Thảo ! Mình nghe nó nói vậy sao mình thèm quá, thèm một tình bạn đã lâu mình thiếu vắng. Bạn bè cùng lớp sống gần nhau âu cũng là cái duyên, có đẹp chứ nhĩ!. Mình chắc không được cái phước đó với Trọng. Anh ta bây giờ không còn ở Thành phố nữa. Thảo có biết Trọng bây giờ làm chức lớn ở Hải Phòng không ? Phó giám đốc công ty Điện lạnh đấy ! Oai chưa ! Mới đó mà đã ba năm rồi, nhanh nhỉ Thảo ! Nhiều chuyện đổi thay ngoài dự liệu, ngay như chuyện thằng Sinh đang cặp với em của Thảo cũng là một điều không thể tưởng mà cũng đã xảy ra… Còn nhiều điều không thể tưởng nữa, để mai mốt từ từ mình kể Thảo nghe … Còn bây giờ mình ôn lại chút chuyện xưa nhé … Thảo còn nhớ cái lúc mình tiễn Thảo ra phi trường không, hai đứa mình đã ôm nhau khóc miết, cho tới xưng cả hai mắt. Khi Thảo đi rồi mình như thấy hụt hẫng đi …Mình đã chờ cho tới khi máy bay Thảo đi rồi mới ra về, lòng buồn khôn nguôi. Tự hỏi, biết bao giờ mới gặp được Thảo! Nhưng mà thôi, chuyện đã qua rồi … À, nè! Chừng nào Thảo về Việt nam chơi vậy ? Việt nam bây giờ nhiều thay đổi lắm, cảnh vật, con người, lối sống v.v … mọi thứ có vẻ phồn vinh hơn, tươi trẻ hơn với đợt sống mới của lớp sau bước tới … Thảo về đi rồi sẽ biết, mình sẽ dắt Thảo đi khắp nơi, thăm Thầy cô, thăm bè bạn, thăm lại ngôi trường thân yêu của chúng ta …và còn những chuyện bí mật Thảo cần biết nữa về những đứa bạn của chúng ta ….

VN88

Viết một bình luận