VN88 VN88

Anh nắc con cặc đã quá anh ơi sướng lắm

– Hôm nay chủ nhật, các phòng mạch đều đóng cửa nên em phải chạy đến đây nhờ anh khám. Yến nói.
Thục mừng hớn hở trong lòng. Chàng đoán biết cải vụ đau bụng này cũng chỉ là một cái cớ thôi. Chàng nghĩ thầm trong bụng “hôm nay chắc chắn là ngày hên của mình rồi, nhìn cái bộ tịch con nhỏ này dư sức cũng là biết bệnh nứng lồn rồi chứ không phải là bệnh đau bụng gì đâu”.
Thục đi lấy nước cho Yến. Khi quay trở lại chàng thấy nàng đang từ từ tháo gỡ từng mảnh vải trên người xuống, mắt nhìn thẳng vào mắt Thục, miệng chúm chím cười. Hôm Yến đến khám bệnh ở phòng mạch bác sĩ Phòng, Thục đã được nhìn thấy một phần thân thể nàng. Nhưng hôm nay được nàng cởi hết và đang biểu diễn cho xem một màn thoát y ngay trước mắt thì qủa là một chuyện bất ngờ. Khi Yến đã hoàn toàn trần truồng, Thục nhìn xuống hạ bộ Yến, chàng tự nhủ: “Ôi cha, cái lồn của con nhỏ này đẹp thiệt !”
Hôm trước tại phòng mạch, sau khi Yến nằm trên bàn khám, bác sĩ vào chuẩn bệnh gọi chàng vào phụ giúp nên Thục chỉ lờ mờ nhớ rằng Yến có thân hình thon đẹp, thế thôi. Chàng đã nhìn thấy nhiều phụ nữ nằm trần truồng trên bàn khám, nên không hề có cảm nghĩ gì về các bệnh nhân này.
Nhưng hôm nay lại là chuyện khác! Người đứng trước mắt chàng là một cô bạn gái mới quen. Và cô đang biểu diễn một màn thoát y trước mặt chàng. Thục nhìn Yến trân trối sau khi nàng đã trút bỏ hết áo quần. Chàng buột miệng khen:
– Em có thân hình đẹp lắm ! Eo thon, đôi chân dài trường túc.
– Vậy còn bộ ngực của em thì sao ?
– Ờ … ờ, anh chưa kịp khen hết. Bộ ngực của em căng cứng, no tròn, núm vú lại đỏ hồng như thế kia thì dĩ nhiên là phải đẹp rồi.
Yến cười khúc khích. Nàng cảm thấy tự ái được thỏa mãn lắm và kích thích khi có người nhìn vào thân thể mình mà khen ngợi. Nàng bước đến giường rồi từ từ nằm xuống, ra lệnh một cách tự nhiên:
– Anh Thục ! Lại khám cho em đi. Ôi cha, sao mà đau qúa vậy nè !
Thục lấy cái ống nghe để vào tai kéo ghế ngồi cạnh giường. Chàng vừa nắn bụng của Yến vừa hỏi:
– Chỗ này có đau không?
Thụ thừa biết Yến chẳng có đau đớn gì cả nhưng vẫn làm bộ hỏi. Yến rên nho nhỏ mỗi khi hai bàn tay Thục nắn bóp trên bụng nàng. Mắt Yến lim dim làm ra vẻ như đau đớn lắm, nhưng thật ra nàng quan sát phản ứng của Thục rất kỹ. Thục nhìn cái mu của Yến. Chàng nghĩ:
“Mu con nhỏ này cao đó chứ. Lông của nó rậm rạp như thế này chắc nó dâm dữ lắm ! Chưa chắc gì mình đã làm lại nó à.”
Vừa nắn bụng Yến, Thục hỏi:
– Hôm trước em có đến bác sĩ để khám bệnh gì anh quên rồi ?
– Cũng chẳng có gì quan trọng lắm. Em thấy đau bụng lâm râm hoài nên lại khám đó thôi.
– Còn bữa nay?
– Úi cha, đau qúa ! Anh còn phải hỏi. Em đã nói là em đau lắm. Anh thử khám bên trong cửa mình em coi nó ra sao. Khám đi anh Thục.

Thục ừ ừ. Chàng chưa nói gì thì Yến đã xoay người nằn ngang giường và trườn người xuống để đôi mông nằm ở mép giường. Hai chân nàng co lên, đúng như tư thế mà mấy bác sĩ bắt nàng nằm để các ông khám.
Thục biết là Yến đang vờ vịt đau. Hành động rất tự nhiên của nàng, làm như thể đang ở trong phòng khám bệnh và Thục là bác sĩ thật sự, chẳng qua cũng chỉ để che dấu sự ham muốn, thèm khát được đàn ông vuốt ve những chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể nàng. Xa hơn nữa, đây là một khiêu khích, một hành động dâng hiến.
Thục lại nghỉ vớ vẩn:
“Con nhỏ này lâu nay không có ai đéo rồi thì phải, chắc nó cũng sợ để lâu bị “bít lỗ” nên mới lần mò tới đây nhờ mình “sỏ dùm.”

Tiếng giục của Yến làm Thục tỉnh người.
– Anh Thục. Không khám cho em à? Làm gì mà ngẩn người ra vậy?
– Ờ… ờ. Nhà không có cái mỏ vịt và không có đèn rọi vào bên trong âm đạo nên anh còn ngần ngại. Vả lại, anh chỉ mới là một sinh viên, dù đã hành nghề y tá có ít nhiều khinh nghiệm nhưng làm sao anh chuẩn bệnh như một bác sĩ được.
Yến làm bộ giận dỗi:
– Anh không làm theo ý em thì thôi. Em đau bụng qúa nên mới nhờ anh khám dùm, mà anh cứ làm bộ hoài.
Nàng làm như muốn ngồi dậy:
– Thôi để em mặc quần vào đi về vậy.
Thục hốt hoảng:
– Anh nói vậy chứ dù không có mỏ vịt anh vẫn khám cho em được mà. Đừng giận anh như vậy Yến ! Em nằm xuống đi…. Co hai chân lên, dang đùi rộng ra ….Ừ…ừ ..như vậy đó.
Thục cúi xuống, dùng hai ngón tay cái banh hai mép âm hộ ra thật rộng rồi nhìn vào bên trong. Hôm trước lúc bác sĩ Phòng khám Yến, thì Thục chỉ đứng cạnh đó cầm sẵn các dụng cụ. Chàng không biết là Yến còn trinh hay không. Bữa nay nhìn vào âm đạo, lấy một ngón tay thọc nhẹ để thăm dò. Thục biết là Yến đã không còn là một xử nữ nữa. Chàng đã lờ mờ đoán như vậy ngay khi lúc Yến cởi quần trước mặt chàng một cách rất tự nhiên.
Chàng nghĩ:
“Như thế này thì mình còn chần chờ gì nữa mà không chịu làm thịt con nhỏ. Vì nếu không nó sẽ giận, chê mình cù lần và cho mình de luôn cũng nên.”
Mặc dù không có đèn nhỏ để rọi vào, Thục cũng cố gắng nhìn vào xem. Hai bên bờ thành của âm đạo đỏ hồng. Âm đạo rất khít khao. Thục vừa móc nhẹ ngón tay vào vách âm đạo thì dâm thủy đã tuôn trào ra. Yến cong người lên, rên nho nhỏ.
– Uzzz…. Uzzz…. Đúng chỗ đó rồi đó.
Chàng móc móc, khiều khiều ngón tay vào sâu hơn chút nữa. Nước nhờn tràn ra ướt cả bàn tay của Thục. Chàng ấn ngón tay trỏ vào sâu trong lồn nàng rồi từ từ rút ra. Và cứ làm như vậy chừng mấy lần thì Yến chống hai tay xuống nệm giường, cong hẳn người lên. Miệng nàng rên lên to hơn. Trong hơi thở hào hển, Yến nói nho nhỏ:
– Em sướng qúa anh Thục ơi ! Anh tiếp tục làm như vậy đi cho em sướng lắm…Đừng ngừng nghe anh Thục.
– Em còn cảm thấy đau nữa không?
– Dạ bớt …bớt nhiều rồi!
Yến ngừng rên và mĩm cười. Thục đút thêm ngón giữa vào bên trong. Âm đạo hút chặt hai ngón tay. Dâm thủy tuôn ra càng lúc càng nhiều. Thục đưa ngón tay trỏ của tay trái lên miệnt thấm chút nước bọt rồi đưa xuống xoay nhẹ vòng vòng xung quanh cái hột le của nàng. Những cái vuốt ve mơn trớn của các ngón tay khiến nàng chịu đựng hết nổi, Yến hẫy hẫy cái mông đít lên thật cao. Miệng rên ru rú:
– Nứng qúa anh Thục ơi !… Ui da…Đã qúa vậy nè…Ấn sâu chút nữa đi anh.

VN88

Viết một bình luận