Sinh nhật lần thứ 25 của anh, anh ngỏ lời cầu hôn cô.
Anh cho cô bốn tháng để suy nghĩ – nhưng biết chắc câu trả lời, anh âm thầm chuẩn bị hôn lễ.
Sinh nhật lần thứ 24 của cô, cô đồng ý làm vợ anh.
Không có gì là bất ngờ, vì cô yêu anh.
Không có gì là bất ngờ, vì từ lâu – anh xem cô là tri kỉ…
Lấy nhau về, anh vẫn không bỏ được thói trăng hoa – còn cô, vẫn là người phụ nữ đứng sau và chờ đợi anh.
Lấy nhau về, nhiều lúc anh bỏ mặc cô ở nhà một mình tận ba bốn ngày, có khi là một tuần – thế mà cô chẳng trách móc anh một câu nào cả.
Lấy nhau về, anh hỏi cô:
” Sao em không cấm cửa anh?!”
– cô trả lời:
” Vì em biết mình không thể ràng buộc anh”.
Lấy nhau về, anh càng đa tình hơn – cô càng chung thuỷ hơn…
Năm cô 30 – là lúc anh 31.Biến cố xảy ra.Anh chạy theo một người đàn bà khác.
Ôm ấp con ả ấy về nhà.
Cô đi chợ về, thấy đôi giày đỏ – tự động đóng cửa ra cafe ngồi.
Trưa – cô gặp con ả ấy trước cửa.
Chiều – cô để lại cho anh một tờ giấy.
” Người ta có thể làm người tình hờ của nhau cả đời, nhưng để làm vợ hờ – là rất khó. Cái giá của một người vợ rất lớn, không phải con đĩ nào cũng có quyền chỉ thẳng vào mặt em mà nói – “Giữ được chồng còn không thể thì mày làm được gì?!”. Anh không sợ mất em, cho nên anh mất em rồi đây.”
Tối – anh đọc tờ giấy, vò nát, nước mắt rưng rưng…
Anh yêu cô từ lúc nào không hay…
(Truyện tình yêu hay nhất tại Ditnhau18.com)