Những nếp nhăn trên khuôn mặt điển trai của Hải lại hằn lên những vết thời gian không thể nào xóa đi, không biết Hải đang nghĩ gì! Nhưng có một điều Mộng Cầm rất rỏ dưới những nếp nhăn hằn theo năm tháng của Hải:- Chàng vẫn yêu Nàng!!!
Những sự thay đổi trên khuôn mặt đó đã nói lên sự ‘Hỷ, Nộ, Ái, Ố’ trong người chàng đã thể hiện qua từng lời ru ngọt ngào mà nàng đang kể lại & tâm sự cùng chàng.
Cầm lấy! Hải cắt ngang dòng suy nghĩ của Mộng Cầm & rút nhẹ chiếc khăn giấy trên bàn đưa nàng rồi tiếp:- Giọt Lệ Sầu ! :- Hải nói, Anh cứ nghĩ rằng em không bao giờ rơi lệ tại cái xứ chết tiệt này, ở nơi mà em đã nghĩ rằng sẽ mang đến cho em những điều hạnh phúc nhất, sung sướng nhất & nó sẽ dâng tặng cho em tất cả. Vì Anh rất hiểu rất rỏ cái “Tôi” trong em, nên Anh phải ngậm ngùi & lặng lẽ ra đi không một từ biệt. Anh thật rất ân hận đã gửi gắm em nhầm chổ, Người bạn mà anh yêu quý nhất & bây giờ chỉ là quá khứ đối với anh.
– Số phận! Nàng đáp.
– Không – thuật ngữ ‘Số phận’ do con người tạo nên nó chỉ là thuật ngữ hư cấu, tự an ủi lấy bản thân khi gặp những chuyện không làm cho cái “tôi” của chính mình thỏa mãn nó chỉ giành cho những con người yếu đuối mà thôi & rồi cứ lấy “Trời – Phật” ra để trách moóc.
– Thế bao năm qua Anh sống thế nào? ở đâu? Anh … Anh… đã lập gia đình chưa? Nàng hỏi.
Động tác quen thuộc trên môi, Hải từ từ nhã những làn khói tròn quyện lẫn vào nhau bay vào không khí rồi… từ tan biến vào cỏi hư vô như cuộc đời chàng. Một cuộc đời phiêu bạt giang hồ rày đây mai đó không biết ra sao…
Sau chuyến bay dài không hề chợp mắt bổng một giọng nữ tiếp viên tai:- Phi cơ đang giảm dần độ cao chuẩn bị hạ cánh xin Quý khách ngồi yên tại chổ & kiểm tra dây an toàn… Dòng suy tư bổng cắt ngang chợt tỉnh lại:- Cám ơn, Hải đáp. Vội vàng với lấy cái dây đai an toàn khóa lại với nhau.
– Cô cho hỏi văn phòng đại diện hảng USP nằm ở tầng nào?
– Xin chào! Anh ra cái máy monitor đằng kiểm tra giùm nhé.
– Àh! đây rồi tầng 25 … phòng ….
– Xin mời vào! Anh cần gì
– Daniel (Hải) nhân viên từ Văn phòng chính chuyển sang Singpore làm việc:- Hải đáp. Cô cho tôi gặp Bà Susan Palsson…
– Cô thư ký bổng cười lên:- Gì, ‘Bà’ hả – Anh nhầm rồi chỉ ‘Cô’ thôi. Nếu Susan mà nghe được anh gọi bằng ‘Bà’ chắc ngày mai anh phải bay ngược về US để làm – Không chừng anh bị sa thải luôn đó. HeHe… đang chờ anh trong phòng đó.
Hải từ từ đi vào, bổng nghe cô thư ký gọi giật trở lại. Anh, Anh … Daniel ‘Playboy’ khoan vào đã ngồi chờ một chút để em trước báo cho Susan biết.
– Hi Palsson! Daniel từ USP đến xin nhận nhiệm sở mới:- Hải chào
– Hi Daniel… Hải chờ hoài sao không thấy Susan mời mình ngồi ghế, mà chỉ thấy ánh mắt của cô ta nhìn từ đầu đến chân, nhíu mày liếc mắt như kẻ đang say đắm bắt được của quý.
– Hello Susan Palsson:- Hải lặp lại
– Xin lổi mời anh ngồi:- Susan giật mình thốt lên.
– Đây toàn bộ giấy tờ có liên quan về tôi xin gửi cô
– Anh để trên bàn cho susan:- Susan đáp lại, Anh đã sắp xếp chổ ăn ở của anh chưa?
– Chưa! Tôi từ sân bay đi thẳng đến đây để gặp cô
– Chắc anh đã hiểu hết công việc mình tại đây rồi phải ?
– YES! :- Hải đáp.
– Okay, Anh sẽ bắt đầu vào ngày mốt nhé, nếu anh cần bất cứ thứ gì thì liên lạc với Kiae thư ký của Susan sẽ giúp anh. Luôn tiện nói luôn tối nay tôi mời anh ăn tối đầu tiên tại Singapore này có được không?
Hải thầm nghĩ! chết rồi muốn qua đây làm việc, như lên chùa đi tu để quên đi tất cả quá khứ, muốn ‘quy ẩn giang hồ’ cũng không xong rồi. Hải nhìn sơ đã rỏ một con nhỏ xếp mới đúng là dân chơi thứ thiệt, giờ mới nhìn kỷ lại cái cổ áo nó chẻ một đường gần tới rốn, ôi thôi! cặp ngực trắng muốt săn cứng đang nằm dưới lớp áo như đang khêu gợi & chọc con ngươi của Hải, mái tóc vàng hoe trông càng khêu gợi & dâm đảng vô cùng. Nhưng tự nhiên cái bản năng trong người Hải nổi lên & buột miện nói luôn:- Okay, rất hân hạnh được xếp mời.
– Hân hạnh cái gì nổi gì:- Susan nói, cứ gọi em là Susan được rồi, dẹp đi cái tiếng 1 xếp 2 xếp… Bye tối em sẽ lien lạc với Kia rồi qua đón anh đó…. Kèm theo cái liếc mắt đưa tình thấy là muốn chơi liền:- Hải nghĩ!!!
Bước ra khỏi phòng, gặp Kia nhờ cô thu xếp cho một cái Apartment vừa hợp túi $$$ của mình. Vì trước khi sang đây Hải cũng đã biết với đồng lương hiện giờ mà chi trả tất các khoản tại đây thì thì… Thôi không nghĩ nữa cho mệt cái đầu. Singapore mà cái gì cũng chết tiệt gần gấp đôi ở Mỹ, thôi đành chịu vậy từ từ hẳng hay.
Ngoài ra Hải cũng còn biết thêm một vài thông tin về Susan từ cô thứ ký Kiae. Susan là con của ông Chủ lớn nằm trong ban quản trị cao cấp của Hảng USP nắm gần 30% cổ phiếu của Hảng này, cho nên sau khi Susan vừa hoàn tất đại học ở Lodon được ông già tặng cho cái chức ‘Trưởng vp. đại diện của USP tại Châu Á’ Hải nghĩ thầm trong bụng, đúng là con nhỏ ăn chơi kiểu Angle khiêu gợi ra mặt không è zè gì ráo. Vì ban nảy Susan ngồi nên không nhìn được nửa khúc dưới… không nhìn chắc cũng đoán ra được cái mông tròn lẳn rồi, còn cặp giò… thôi tối khắc biết…… Hải liền đá một giấc không biết trời trăng mây gió gì đang mơ mơ màng màng về những chuyện đã qua…. Bổng nghe tiếng gỏ Cốc. Cốc. Cốc – Bing Beng Bing Beng, chợt tỉnh giấc cứ theo phản xạ như ở nhà chạy ra mở cửa.
– Áh.. Ô Ồh Ồh… một giọng nữ nghe quen quen. Hải vội nhìn xuống thấy mình trần như nhộng chẳng có miếng che (thói quen của Hải khi ngũ là không mặc áo quần) vội vàng khép cửa :- Hi Susan, xin lổi, mình vội quá, mời Susan vào chờ 5 năm phút nhé:- Hảii lên tiếng.
– Cười… Em chờ ở ngoài được rồi… ‘Giống’ Anh tốt ghê đó – lần đầu em thấy người gốc Châu Á có cái đồ chơi…. chất lượng cao….
Mấy hôm nay đủ chuyện trên đời, không lấy giọt bia rượu nào, nên hôm nay được xếp đang tán tỉnh, tâng bốc Hải nên Hải chơi cho đã một bữa no say. Thầm nghĩ chắc con nhỏ xếp Anglê này cả tuần nay không có kiếm được hàng hay sao mà nó cứ sáp la cà mình dử quá – Lại thêm cái tài ăn nói, tướng tá cao ráo & điễn trai nên Susan như đang bị hút vào cơn lốc xoáy không cưởng lại được. Trên đường lái xe chở Hải đang tê tê vì mấy ly rượu nặng nhưng Hải vẫn chăm chú phần còn lại của Susan. Xe thì số tự động lấy đâu ra cái bàn đạp bên trái mà cái giò Susan cứ làm ra vẽ đang đạp đạp nhấc nhấc lâu lâu lại nhấc lên nhìn khiêu gợi không chịu nổi…
– Anh mệt rồi, chắc do bay đường xa nên Anh mau xỉn đó:- Susan đáp, vừa nói vừa cặp hông Hải đưa về phòng
Cứ chơi cái đã chuyện gì đến cứ đến… Hai tay ôm ghì chặt lấy mông của Susan làm như đang say, tay tuột lên tuột xuống cái mông tròn lẳn
– Về phòng đi cha nội:- Bổng suan thốt lên. Trông Anh tướng tá rất ư là hấp dẫn, không biết em sàn sàn cho mấy cái có chịu nổi không nữa…HiHiHi
– Nhìn là biết đang hứng tình & cơn dâm đang lên rồi khỏi phải nói:- Hải đáp lại
Hải nói tiếp:
– Nước có sẵn Susan có muốn tắm không? Nhớ lấy chai dầu thơm ??? … Xí…. Sunsan ngắt lời
Hải nghĩ: ở nhà mình thì có ai đâu mà nhìn vào phòng tắm của Hải nên không cần phải đóng cửa. Với lại dân Anglê đâu có ngại mấy cái dụ này, chuyện thường ngaỳ như ở huyện ấy mà.