Chồng tôi vốn là người đàn ông rất bình thường. Hai đứa yêu nhau từ hồi còn học đại học, ra trường, có công việc ổn tí là cưới nhau.
Không riêng gì đàn ông mà chính đàn bà nếu không kiên trì, không có lập trường vững vàng cũng khó lòng chung thủy với một người mãi mãi. Con người sống với nhau là vì chữ tình, bên cạnh cái gọi là tình yêu còn có cái gọi là tình nghĩa. Vì thế, nhiều năm sau, người ta đã gần như không còn yêu nhau nữa thì vẫn còn tình nghĩa vợ chồng, tình nghĩa phu thê, tình tri kỉ, tri ân suốt thời gian dài gắn bó…
25 tuổi tôi lấy chồng, cái tuổi không quá trẻ cũng chẳng già, nói chung là có thể ổn định, sinh con đẻ cái được. Tôi chọn cách xây dựng gia đình vào năm 25 tuổi với hi vọng yên bề gia thất, có con cái sớm, sau này đỡ cảnh mẹ già con nhỏ. Tôi bằng lòng với cuộc sống trước đó, chơi thế đủ rồi, nghịch thế đủ rồi, cần yên ổn mà cưới chồng thôi.
Chồng tôi vốn là người đàn ông rất bình thường. Hai đứa yêu nhau từ hồi còn học đại học, ra trường, có công việc ổn tí là cưới nhau. Nói chung, anh ấy cũng không phải là người đàn ông cầu toàn, cũng không phải là người nhiều tham vọng, chỉ là một người rất bình thường, trầm tính. Cố gắng vì gia đình, cố kiếm tiền để lo cho vợ con và rất tiết kiệm, đó là bản tính của người đàn ông này.
“Thật ra, có những lúc tôi cũng sợ hãi nghi ngờ này nọ, sợ rằng chồng mình liệu có người đàn bà nào khác không.”
Nhiều khi tôi cảm thấy anh ấy có hơi ki ke chuyện chi tiêu, không được hài lòng lắm nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tất cả cũng chỉ vì mình. Anh ấy ít mua sắm, ít nhậu nhẹt, toàn dành tiền về đưa cho vợ rồi dặn vợ phải cất kĩ, gọn gàng để sau này còn tính toán chuyện nhà cửa, lo con cái. Chẳng may đau ốm, bệnh tật lại không có tiền thuốc thang. Nghe chồng nói mà tôi cảm thấy, anh ấy giống như một ông cụ vậy, ăn nói rất điềm đạm, nhẹ nhàng và lúc nào cũng là người đàn ông cẩn trọng. Chồng mình mà quan tâm mình, lo nghĩ cho chuyện tương lai của con cái thì còn gì hơn. Chồng có mang tiền cho gái thì mới sợ, đằng này, chỉ mang tiền về đưa vợ, đồ đạc cũng không dám mua sắm gì, thật sự là rất đáng nể…
Nhiều khi tôi phải chủ động đi mua sắm quần áo cho chồng, nhưng mà nhất định phải đưa anh đi, không mua gì về anh mặc không vừa, anh không chê đâu nhưng lại tiếc cả buổi. Nghĩ mà thương chồng lắm. Lúc nào chồng cũng cưng chiều vợ, thương con, hết mực vì gia đình này…
Ngày ngài đi làm, kiếm tiền, dù không có nhiều của cải nhưng mà gia đình lúc nào cũng vui vẻ, đầm ấm… Nhiều đêm, chồng đi chơi về, phải gọi điện cho tôi từ rất sớm, nói tôi ở nhà một là ăn uống một mình, hai là đợi chồng về, anh sẽ mua đồ ăn cho… Con thì thường ăn xong, đi ngủ sớm, chồng sợ tôi lại buồn không ăn uống gì. Chỉ cần những lời quan tâm như vậy thôi, tôi cảm thấy yên tâm lắm rồi!
Đôi lúc chúng tôi giận nhau vì chuyện không đâu, rồi chồng cũng bức xúc này kia rồi có lúc về nhà cau có với vợ. Nhưng những lúc như vậy tôi góp ý ngay, tôi bảo ‘anh không nên giận cá chém thớt với vợ anh, đi cả ngày không về, tối về nhà, vợ chồng đầm ấm bên con cái, anh không thương vợ lại còn cau có với vợ, thật không hay chút nào’. Có vẻ chồng hiểu chuyện và không có thái độ khó chịu nữa, chồng lại cười với tôi ra vẻ hối lỗi…
Chúng tôi luôn dành thời gian rảnh dỗi cho nhau và cho con cái. Nói rất nhiều lần là đi du lịch, chồng không muốn đi nhưng vì tôi càu nhàu, than phiền, cuối cùng chồng cũng nhận lời. Mới bắt đầu thì có vẻ không vui nhưng đã đi rồi thì thấy vui vô cùng. Tôi cảm thấy hạnh phúc mỗi lần được ở bên chồng con.
Có nhiều chị em than vãn chồng mình vô tâm, thế này, thế nọ nhưng mà tôi tự hỏi, không biết họ đã một lần thực sự chia sẻ với chồng, nói hết với chồng những suy nghĩ và nỗi muộn phiền của mình chưa. Nếu như chị em chịu nói, biết đâu các ông chồng vô tâm ấy sẽ thấu hiểu. Bây giờ chỉ biết than vãn như vậy, chồng có hiểu hay không?
Có người còn bảo chồng không chu đáo với vợ, không đưa vợ đi chơi. Chồng tôi đấy, cũng đâu có ý định đưa vợ con đi chơi nhưng tôi nói và phân tích cho anh hiểu, dù không được hoàn hảo, không được theo ý muốn nhưng một năm đi một lần, 2 lần cũng là quá tốt rồi. Mình đừng quá cầu toàn, đừng yêu cầu người khác làm theo ý mình, chỉ cần họ thay đổi theo hướng tích cực 40% là quá tuyệt vời. Chính vì vậy, với chồng, tôi ghi nhận những tiến bộ và sự nỗ lực thay đổi của anh…
Tôi luôn tin tưởng chồng, anh không bao giờ đi đêm về hôm, không bao giờ về muộn mà không có lý do. Không có chuyện chồng thích cô này, cô kia rồi chê bai vợ mình. Phụ nữ như tôi còn hay so sánh chồng với người đàn ông khác, chồng người này người nọ, nhưng chồng thì đặc biệt không. Anh thật sự yêu thương vợ con, anh quan tâm mẹ con tôi hết mực.
Chị em cứ bảo tôi đừng quá tin chồng rồi ngày nào đó anh ta lại lừa dối mình. Đầy người tỏ ra yêu thương vợ con nhưng lại có bồ bên ngoài. Tôi hiểu suy nghĩ của họ, nhưng với tôi, dù không bao giờ tin điều gì tuyệt đối nhưng tôi tin chồng. Phải có niềm tin vào người mình thương yêu, sống hoài nghi chi cho mệt. Tôi chán cảnh hoài nghi một người mà ngày ngày kề vai sát má với mình. Bạn cũng như tôi thôi, đừng bao giờ để sự nghi ngờ làm mình mệt mỏi và đánh mất tình yêu của chính mình. Hãy cứ đặt niềm tin đã, vì con người, ai cũng cần có niềm tin. Khi có niềm tin, mọi thứ sẽ trở nên tươi đẹp, cuộc sống sẽ hạnh phúc hơn!
(Vợ chồng)