Thật ra, tôi đang mang nặng nỗi khổ tâm trong lòng, một nỗi khổ khó có ai hiểu được, đó chính là sự cô đơn, tủi hổ của người đàn bà giàu có, có tiền nhưng chẳng có được tình cảm, tình yêu thương của ai cả.
Tôi yêu anh, người đàn ông giàu có khiến gia đình tôi vô cùng tự hào. Họ hàng, bố mẹ đều hết lời khen ngợi anh. Nhưng đó là khi họ chưa biết hoàn cảnh của anh. Cho đến lúc, bố mẹ biết, anh đã có vợ và 2 con riêng thì họ nhất định không chấp nhận. Bố mẹ tôi bảo, nuôi tôi ăn học bằng này, có học có hành, chỉ mong tôi có được tấm chồng như ý. Giàu có thì tốt đấy nhưng một người đã có vợ con thì không thể nào bố mẹ chấp nhận được. Rồi cả họ sẽ nhìn vào tôi mà cười, cười vào mặt bố mẹ, họ có lẽ sẽ còn nghĩ, vì tôi tham giàu nên mới lấy anh. Thật ra, tôi đã yêu anh, muốn được làm vợ anh nhưng bảo không nghĩ đến gia sản kếch xù kia của anh thì hoàn toàn sai. Tôi đã nghĩ đến chuyện, sau này của cải của anh sẽ dành cho tôi, gia đình tôi…
“Nói vậy có lẽ sẽ có người chưa hiểu mà nghĩ tôi dở hơi, khoe mẽ sự giàu sang của mình. Hoặc là muốn cho cả thiên hạ biết là tôi giàu.”
Nên dù bố mẹ ngăn cấm thế nào, tôi cũng quyết định lấy anh. Chẳng hiểu sao mẹ tôi lại thành kiến với anh như thế, chứ thực ra, chuyện lấy một người có vợ con đâu phải chuyện gì ghê gớm. Mẹ còn dọa tự tử nếu như tôi không nghe lời. Nghe bố tôi nói thì, cả họ không đồng ý vì họ nghĩ, như vậy là sự sỉ nhục với gia đình như nhà tôi.
Tôi đã quyết định cưới người đàn ông tôi yêu, mặc cho ai nói thì nói. Tôi chẳng bận tâm tới những lời lẽ bên ngoài. Vậy là, cuối cùng, tôi bị bố mẹ từ, mẹ nói là sẽ không gặp mặt tôi nữa, nếu tôi cứ quyết định làm theo ý mình. Tưởng mẹ chỉ giận vài ngày là xong, ai ngờ, mẹ không nói gì chuyện cưới xin cả, mặc tôi một mình tự lo.
Tôi về nhà chồng không có người thân, chỉ có vài người bạn, tủi hổ vô cùng. Nhà chồng cũng vì thế mà khinh miệt tôi hơn. Chồng tôi có con riêng nhưng một đứa đã lớn, đã học lớp 10, vì vậy, con chồng càng căm ghét tôi hơn khi nghĩ, tôi bước chân vào gia đình này chỉ vì của cải nhà chồng. Mẹ chồng cũng nghĩ như vậy dù rằng, họ vẫn chấp nhận cuộc hôn nhân này. Họ nghĩ, con trai họ cũng một đời vợ, cũng có hai con riêng nên lấy tôi cũng là hợp lý. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ, con dâu như tôi chỉ moi tiền nhà chồng, dù sao thì vẫn có ý khinh miệt, không thì vẫn bị người ngoài nói ra nói vào rồi đâm ra khó chịu với tôi…
Cuộc sống ở nhà chồng không dễ dàng gì, nhất là với con chồng. Con chồng tìm mọi cách khiến tôi không chịu nổi, tức mà đánh nó, nhưng tôi rất kìm chế, không làm việc khiến người khác nghĩ sai về mình. Con chồng bắt nạt tôi, nói tôi, xúc phạm tôi, nói tôi không ra gì, tôi cũng phải nín nhịn. Sống chung trong nhà chồng, tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi lắm, nhất là con riêng của chồng.
Tôi cố tình đi hẹn hò với bạn bè cho khuây khỏa thì cũng bị người ta nói là, tôi lăng nhăng với bao nhiêu người bên ngoài. Chính là mẹ chồng muốn vu oan cho tôi, con chồng cũng muốn vu khống tôi, làm tôi mất mặt. Chẳng có con chồng nào lại ưa mẹ ghẻ của mình cả, dù rằng người mẹ ghẻ ấy rất là cố gắng…
Chồng tôi chỉ biết đi làm, kiếm tiền. Anh cho tôi mọi thứ tôi cần, sắm xe sang, cho tôi thẻ tiết kiệm ngân hàng để tôi chi tiêu tùy thích. Nói chung, về tiền thì tôi không thiếu. Tôi mang tiền đi mời mọc bạn bè, mua đồ xịn dùng, thích gì có nấy. Tôi muốn mang số tiền ấy để biếu bố mẹ nhưng bố mẹ không nhận. Tự trọng của mẹ tôi rất cao, mấy năm rồi, mẹ cũng không quên tổn thương tôi gây ra cho mẹ. Mẹ nhất định không chấp nhận đứa con như tôi.
Sống ở nhà chồng, tiền bạc không thiếu, tôi thật sự chẳng có gì ngoài tiền thật. Còn chồng tôi đi tối ngày, anh đâu biết cuộc sống của tôi cô đơn và ức chế thế nào. Tôi đâu có dám nói xấu mẹ chồng, con chồng, vì anh không thể bênh tôi đâu, tôi rất hiểu anh. Bây giờ, chỉ có bạn bè mang lại niềm vui cho tôi nhưng chuyện đi chơi nhiều với bạn cũng bị mang tiếng. Tôi có kiếm một công việc làm anh cũng không cho, bảo nhà thiếu gì tiền cứ ở nhà dưỡng sức sinh con. Thật sự tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Lấy chồng giàu, nhiều lúc nghĩ phận đời mình sướng, ai ngờ, lấy được chồng nhiều tiền rồi thì chịu cảnh cô quanh, tình cảm của bố mẹ ruột không có, của chồng thì hờ hững, của gia đình chồng thì khinh miệt. Tôi sống quá cô đơn trong gia đình này, cảm thấy mệt mỏi vô cùng, tôi phải làm sao đây…?
(Vợ chồng)