VN88 VN88

Không còn yêu nữa thì hay nên giải thoát cho nhau

Khong con yeu nua thi hay nen giai thoat cho nhau

Chẳng ai khuyến khích một người ly hôn vì với bất kì ai thì gia đình cũng luôn là điều quan trọng nhất. Dù có đi khắp nơi, dù cuộc đời có ngang tàn, có lông bông thế nào thì cũng có lúc người ta dừng lại và cần một gia đình. Chỉ là khi gia đình ấy không thể tiếp tục duy trì được nữa thì nó buộc phải dừng lại, và vợ chồng ly hôn nhau,

Nói như vậy để thấy rằng, việc ly hôn chỉ là sự lựa chọn cuối cùng, khi không thể sống cùng nhau nữa và dù đã cố gắng thì cũng chỉ gây đau khổ cho nhau mà thôi.

Tôi cũng đang trong hoàn cảnh như vậy, đã ly hôn một người chồng và giờ thì sống độc thân, vẫn chưa tìm được ai ưng ý để lấy chồng lần nữa. Vả lại, hôn nhân một lần tan vỡ khiến tôi sợ, tôi không dám đối diện với sự thật và cũng không còn đủ tự tin khi đứng trước mặt một người đàn ông khác.

“Đúng là, ly hôn chỉ nên là bước đường cùng. Khi con người ta không còn lối thoát, không còn hướng nào để đi nữa thì mới buộc phải chọn cách ly hôn.”

Thật ra, trước đây, tôi luôn nghĩ, những người bỏ chồng, bỏ vợ chẳng ra làm sao cả. Và tôi lúc nào cũng khuyên người ta không nên bỏ nhau, cố mà sống để không bị mang tiếng, không khiến người khác nhìn ngó, con cái khổ sở. Thế rồi, cái số phận bi đát ấy lại vận vào chính con người tôi và vô tình, tôi trở thành người kí đơn ly hôn trước.

Căn bản cũng chỉ vì người chồng vũ phu, nghiện rượu của tôi. Bao nhiêu tháng ngày yêu nhau không sao, cưới nhau về anh dở chứng. Anh suốt ngày tụ tập với bạn bè, tiền làm bao nhiêu đổ vào các cuộc nhậu và lô đề hết. Nói rất nhiều thì anh bực bội, về nhà anh đánh chó chửi mèo, chửi vợ, chửi cả mẹ mình. Nhiều lần anh đánh tôi tím tái mặt mày, tôi sợ lắm, không dám nói với ai nên toàn giả vờ là ngã xe. Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, không thể giấu giếm người khác mãi được, cuối cùng họ cũng biết tôi bị chồng đánh.

Đến khi bố mẹ tôi hỏi thẳng con rể tại sao lại đánh con gái họ thì anh cau có mặt mày, hỗn cả với bố mẹ vợ. Anh còn nói rằng, tôi đi nói lung tung chuyện gia đình mình, là loại đàn bà không có liêm sỉ. Chuyện đến bước đường cùng, bố tôi không chịu được nữa, bắt tôi ly hôn.

Cuối cùng thì, tôi đã chọn con đường ly dị, vì chính bản thân tôi cũng không thể cố được nữa rồi. Thôi thì gạt bỏ hết sĩ diện, gạt bỏ hết chuyện dị nghị của người đời để sống một mình. Tôi không có ý định lấy chồng lần hai nhưng sợ hoàn cảnh không cho phép tôi độc thân cả đời. Tôi cũng không nghĩ được quá nhiều, tôi đành phải rời bỏ người chồng đó thôi.

Một khi tình yêu đã cạn, một khi tất cả đã không còn nguyên vẹn nữa, tôi đành phải ra đi thôi. Làm sao cố được, tất cả chỉ làm khổ bản thân mình thôi. Nên lời khuyên của tôi là, khi không còn yêu nhau nữa, cũng đã cố gắng hết mình mà không được thì một là ly thân, hai là ly hôn để tìm cho mình cuộc sống mới. Cuộc sống mới có thể hạnh phúc hơn, khổ đau hơn ta không biết. Chỉ là, nếu không thể tiếp tục thì hãy giải thoát cho nhau. Biết đâu, đối phương sẽ có lựa chọn tốt hơn khi sống cùng mình.

Chỉ là điều quan trọng mà bất kì người nào cũng nên nhớ, phải tìm cách cứu vãn hôn nhân. Ví như, thấy tình cảm nhạt dần, phải tìm cách níu giữ. Người vợ thấy chồng thờ ơ, có thể tìm hiểu sở thích của chồng, tìm hiểu lại những chuyện đã qua, khơi lại kỉ niệm để chồng cảm thấy quý trọng tình yêu trước kia. Người vợ cũng có thể quan tâm đến dạ dày của chồng để khiến anh thấy vợ mình đảm đang, chu đáo. Nếu như điều đó cứu vãn được tình yêu thì hãy làm tất cả. Còn khi chồng lạnh lùng, thờ ơ với mình dù người vợ đã cố gắng, khi sống với nhau chỉ là miễn cưỡng thì nên xem lại. Nếu duy trì được một cuộc hôn nhân bình thường thì hãy chấp nhận. Vì đôi khi phải bằng lòng rằng hôn nhân không như lúc yêu nhau, sẽ không có lãng mạn, không có tình yêu nồng nàn như trước. Nhưng nhất định trong hôn nhân không thể có bạo lực.

Một người chồng dùng đòn vũ phu với vợ thì phải xem lại ngay người chồng ấy, vì khi đó, có thể tình yêu đã cạn và không nên tiếp tục chịu những trận đòn ấy nữa. Đừng biến mình thành nạn nhân của bạo hành gia đình, vì chẳng ai có quyền đánh người khác cả. Khi không còn yêu, không còn cứu vãn được tình yêu thì hãy nghĩ đến việc giải thoát cho nhau.

(Vợ chồng)

VN88