Nghe mấy cô bạn kể chuyện lấy chồng gần, ngày ngày được đến nhà bố mẹ, quan tâm bố mẹ, cuộc sống thật là thoải mái. Đôi khi nghĩ, lấy chồng gần lại thích, lúc nào muốn về nhà mẹ thì về. Vui buồn gì cũng được kể với mẹ, được mẹ an ủi, và được ôm mẹ vào lòng giống như ngày còn bé.
Bây giờ lấy chồng xa, cảm thấy thật tủi thân. Mỗi lần nghĩ về nhà mẹ đẻ, mong muốn được ăn với bố mẹ bữa cơm cũng không được. Vì đường xá xa xôi, đi lại khó khăn, dịp có giỗ chạp quan trọng cũng khó lòng mà về chứ không nói chuyện về ăn cơm với bố mẹ hàng tháng.
Hồi trước cô bạn kêu lấy chồng gần chán, có chuyện gì hai nhà cũng đều biết, chưa gì mẹ đẻ đã biết rồi làm um lên. Đó là cô ấy ở trong hoàn cảnh mà không biết quý trọng. Như tôi, lấy chồng xa, lắm lúc muôn quan tâm bố mẹ cũng không được. Nghe tin mẹ ốm, chỉ biết gọi điện về hỏi thăm vài câu rồi khóc thầm. Khi nào chắc bố mẹ phải ốm nặng, con gái may ra mới về thăm mẹ được. Liệu còn bao nhiêu ngày tháng được về thăm mẹ?
“Người ta nói ‘có con thì gả chồng gần, có bát canh cần cũng mang cho’ quả thật không sai chút nào.”
Khi mới cưới, chưa có con, còn tranh thủ vài tháng về một lần. Lúc có con rồi, nửa năm không về, thậm chí là Tết, con thơ cái quấn, không cho về cũng khó lòng mà về thăm bố mẹ. Có chăng cũng chỉ là về trong ngày, chúc Tết bố mẹ rồi lại lên. Việc báo hiếu, về thăm bố mẹ lại trở thành việc tranh thủ, cảm thấy con cái bất hiếu vô cùng.
Được ở gần bố mẹ, có con có cái, đưa các cháu sang ông bà chơi, chăm sóc ông bà, âu cũng là niềm hạnh phúc tuổi già của bố mẹ. Nghĩ cảnh bố mẹ cô quạnh, không có người thân bên cạnh, con cái đi làm, lập nghiệp, lấy chồng xa hết, cuộc sống thật buồn. Muốn đưa các cháu về thăm ông bà cũng chỉ tranh thủ trong ngày, có khi các cháu còn chẳng nhớ nổi mặt ông bà chúng, nghĩ mà tủi.
Mỗi ngày quan trọng, đều ngồi ở đầu ngõ, nhớ về bố mẹ, nhớ những ngày tháng được ở bên bố mẹ. Sau này có con gái, cũng sẽ gả chồng gần, không cho con lấy chồng xa, để được an ủi, động viên, được con cháu ở gần, sống cuộc sống về già sum vầy.
Nói vậy không hẳn là cứ chọn chồng gần để lấy, vì tình yêu khó nói, có nhiều điều chẳng thể nào nói muốn là được, nói không muốn là được. Vì vậy, nếu còn bố mẹ, xin hãy dành chút thời gian quan tâm bố mẹ, về thăm bố mẹ, kẻo sau này muốn về cũng không có chốn mà về. Lấy chồng xa, con cái cũng nên về nhà để được gần gũi, cho cháu chắt gần ông bà, đó là niềm an ủi lớn nhất của người lớn tuổi. Hãy nhớ đến mẹ cha dù có đi nơi nào chăng nữa, dù cuộc sống có khó khăn hay bần hàn, cha mẹ vẫn là người mà ta nên tôn kính suốt cả đời này.
Lấy chồng xa, không được ở bên cha mẹ, hãy trân trọng những giây phút còn được ở gần bên cha mẹ, đừng để đến khi hối hận thì đã muộn màng.
(Vợ chồng)