Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi năm nay 32 tuổi, đã có gia đình và hai đứa con, một trai, một gái. Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 8 năm nhưng thời gian ở gần nhau thì không được nhiều vì anh làm nghề xây dựng nên phải đi xa suốt.
Trong khoảng thời gian anh đi làm xa, tôi biết anh đã từng gặp gỡ rất nhiều cô gái xinh đẹp, có nhiều cô lớn hơn anh từ 2 đến 5 tuổi, thậm chí là có người phụ nữ còn lớn hơn anh 10 tuổi. Đã bao nhiêu lần tôi bóng gió khuyên nhủ anh: “Em biết anh buồn vì phải xa vợ con nhưng em mong anh đừng phản bội niềm tin yêu của mẹ con em. Hơn nữa, con cái biết được thì chúng sẽ rât buồn và tủi thân đấy anh ạ!”. Anh cũng bảo: “Anh không phải là người đàn ông trăng hoa. Những người phụ nữ đó đều liên quan đến công việc làm ăn của anh, chứ không phải là linh tinh, vớ vẩn đâu em ạ!”.
Nghe những lời nói ngọt ngào đó, tôi lại tin anh và không còn nghi ngờ anh như trước nữa…
Gần đây, anh đã chuyển hẳn công tác về Bắc Ninh làm việc, tôi vui sướng vì sau bao năm lăn lộn, anh cũng đã được chuyển công tác về gần vợ con, gia đình.
Từ khi anh về đây công tác, ngày nào anh đi làm về cũng bảo nhớ vợ, nhớ con… và âu yếm, cười nói với mẹ con tôi rất vui vẻ. Tôi thực sự cảm thấy rất hạnh phúc bởi chồng đã thay đổi thái độ với mẹ con tôi… nhưng bên cạnh đó, tôi cũng thấy lo lắng vì thái độ khác lạ ấy của anh.
“Cả đêm tôi đi tìm anh khắp nơi… nhưng nào đâu biết được, anh lại đang “nhậu” ở nhà đồng nghiệp nữ?”
Sau hai tháng chuyển về đây công tác, anh thường xuyên đi đêm về hôm, vợ gọi điện cũng không nghe máy, có lúc thì tắt máy luôn. Khi anh về nhà, tôi hỏi anh: “Tại sao anh lại không nghe điện thoại” thì anh bảo: “Anh bận tiếp khách” hay “Anh đi nhậu với sếp”… và những lý do đó khiến tôi chẳng bao giờ có quyền được trách anh.
Nhưng sự việc càng ngày càng “trầm trọng” hơn khi anh đi thâu đêm không về nhà. Tôi gọi điện thì “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được”, gọi cho các đồng nghiệp anh hỏi thăm thì ai cũng bảo: “Anh nhà chị về từ khi tan ca” và “Hôm nay anh em trong cơ quan không ai đi nhậu cả”… Tôi hoang mang lo sợ, lấy xe đi tìm anh khắp nơi nhưng chẳng thấy anh đâu.
Sáng hôm sau anh mới về nhà những vẫn hẵng giọng: “Tối qua anh đến nhà sếp uống rượu say quá nên ngủ lại đó luôn!”. Tôi không nói gì và lấy điện thoại anh kiểm tra thì đã thấy một tin nhắn mới gửi đến: “Anh về đến nhà chưa? Tối qua hạnh phúc quá anh ạ! Tối nay anh lại tranh thủ đến với em nha anh!”. Tôi không thể tin vào mắt mình những dòng chữ đó, là của “Thu” – “cô đồng nghiệp của anh”. Vậy đồng nghiệp sao lại rủ nhau qua đêm, sao lại có thể làm cho nhau hạnh phúc?… Chẳng nhẽ bấy lâu nay, anh đều lừa dối mẹ con tôi để đi với cô ta sao?
Giờ đây, cuộc sống gia đình tôi lúc nào cũng phải đối diện với những cuộc chiến tranh lạnh. Và người gây ra các “cuộc chiến” đó không phải ai khác, mà chính là chồng tôi. Anh ăn cơm ở nhà, để vợ giặt giũ quần áo, chăm sóc con cái, dọn dẹp nhà cửa… nhưng làm được bao tiền, anh lại ôm sang bên nhà cô bồ để “chăm sóc” họ. Còn với mẹ con tôi chỉ giống như xóm trọ, khi nào anh mỏi chân thì anh sẽ lại quay về.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Thật lòng tôi vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều… nhưng khi anh ấy đã không còn yêu thương vợ con nữa thì tôi phải làm sao để giữ anh ấy bên mái ấm gia đình bé nhỏ của chúng tôi?
(Cổng sở)