Xin lỗi chồng vì em đã có những phút xao lòng. Chỉ mong vợ chồng mình gạt bỏ được những hiềm khích và mãi mãi trân trọng nhau…
Kể cả cho đến khi chúng mình cưới nhau, có con cái, em vẫn nguyên vẹn tình yêu dành cho anh. Em từng hạnh phúc biết bao khi được anh tỏ tình, được anh nói lời yêu thương, ngọt ngào. Có người con gái nào lại không cảm thấy vui vẻ khi được người mình yêu tỏ tình đâu, đúng không anh? Anh đã cho em một không gian lãng mạn, một thứ tình cảm quá ấm áp từ trước tới giờ…
Anh ôm em vào lòng, thi thoảng lại xoa đầu em như con bé ngốc. Em giống như một đứa con gái bé bỏng được anh che chở và bao dung. Anh biết không, em thực sự yêu anh, yêu anh rất nhiều. Em đã từng ước, cả đời này chúng mình sẽ là của nhau và bây giờ, điều ước ấy đã thành hiện thực. Dù không biết sau này ra sao nhưng lúc này, em đã có anh rồi…
“Em còn nhớ như in ngày chúng mình yêu nhau, cảm giác hạnh phúc ấy khiến em mỗi đêm đều nằm cười vì lúc nào cũng mơ thấy những giấc mộng đẹp”
Yêu nhau, tình yêu trải qua bao thăng trầm. Chúng mình quan tâm, lo lắng cho nhau không thiếu bất cứ thứ gì. Lúc nào em và anh cũng gắn bó không rời. Có những lúc anh bận công việc mà chưa thể gọi cho em là em lo lắm, em lập tức nhấc điện thoại vì muốn biết xem, anh đang ở đâu, làm gì, có nhớ em không…
Có nhiều đêm em nằm khóc một mình chỉ vì nhớ anh. Ngày mới gặp mà đêm đã nhớ quay quắt. Chỉ ước gì anh ở bên em, ôm em ngủ, như vậy em sẽ hạnh phúc lắm anh biết không? Nhưng mà chúng mình ở xa nhau quá, nên đành chấp nhận phải xa nhau. Em cũng không thể để anh ngủ lại nhà em được.
Nhiều lần giận hờn, em đã khóc cả ngày, thậm chí còn nhịn ăn. Em không muốn hành hạ bản thân mình nhưng em không có tâm trạng nào để ăn uống cả khi nghĩ, giờ này anh có nhớ em không, có muốn đến gặp em không. Nếu một hôm anh không nói với em câu nào thì cả ngày ấy em bứt dứt không yên, em khó chịu vô cùng.
Nhiều lần chúng mình cãi nhau như thế, anh cũng đã gọi cho em nhiều, cũng đã muốn được tâm sự với em nhưng em không nghe máy. Em muốn cho anh hiểu, em không phải là người có thể dễ dàng tha thứ khi mà anh luôn khiến em phải đau lòng. Em muốn anh hiểu, yêu nhau là phải cảm thông, chia sẻ với nhau. Nhưng mỗi lần nhìn thấy số điện thoại của anh, em lại khóc, lại đau khổ. Em cứ luôn hoài nghi tại sao anh lại làm em khóc, anh có yêu em thật không và yêu được bao nhiêu?
Tại vì quá yêu anh nên lúc nào em cũng lo lắng một ngày không thể ở lại bên anh nữa. Nhưng thật may, tất cả những gì anh dành cho em là thật lòng. Anh yêu em nhưng đàn ông các anh đôi khi không thể nào tinh ý hiểu tất cả cảm giác của phụ nữ, nên anh thường khiến em đau lòng. Lâu dần, em đã hiểu anh nhiều hơn…
Có lẽ, anh không biết, em đã từng một lần đau khổ vì tình, một lần bị người yêu phản bội nên em rất sợ cảm giác chia ly. Nếu phải chia tay một lần nữa, em sợ mình không thể nào gượng dậy được. Nên lúc nào em cũng cố gắng bằng mọi cách giữ lấy anh.
Cuối cùng thì anh cũng đưa em về ra mắt gia đình và chúng mình đã cưới nhau. Hôn nhân được bố mẹ ủng hộ, thật may mắn cho em. Em còn sợ bố mẹ anh sẽ khó tính, sẽ vì chuyện gì đó mà khiến em đau lòng, cản trở chúng mình. Nhưng không, bố mẹ rất ủng hộ hôn nhân của hai đứa.
Bây giờ, chúng mình đã có với nhau một cô con gái đáng yêu, em cảm thấy rất hài lòng về gia đình mình. Cuộc sống hôn nhân không như ngày còn yêu, em hiểu vì đôi lúc anh làm em đau lòng. Nhưng em vẫn bỏ qua hết vì em luôn nghĩ, hôn nhân không bao giờ màu hồng như mình nghĩ.
Chúng mình có với nhau những tình cảm tốt đẹp. Anh khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc. Nhưng anh biết không, nhiều lúc anh vô tâm với mẹ con em, nhiều lúc anh thờ ơ, mặc em một mình vật lộn với những trận ốm của con suốt đêm, em cảm thấy buồn lắm. Có những lúc, em tủi thân vô cùng vì sai anh cái gì anh cũng quát, anh cũng bảo em hay sai chồng. Rồi thi thoảng, anh lại càu nhàu khi thấy em vụng về…
Có nhiều lúc như vậy, em hay so sánh anh với người cũ. Em nhớ người ta đã hứa hẹn với em những gì. Em biết, anh là người chồng tuyệt vời, là người rất thương yêu vợ con nhưng phụ nữ mà anh, người ta hay mắc bệnh so sánh và đôi khi lại nghĩ đến người cũ khi chồng của mình không được như ý…
Có nhiều khi nhìn chồng của người khác địu con, chăm sóc em mà em cảm thấy tội nghiệp bản thân mình vô cùng. Em lại ước chồng mình tâm lý, chồng mình thương em… Anh có biết không, em thật sự thấy thèm muốn một người chồng như vậy. Và những lúc như thế, em thường chán anh, em không muốn tình cảm với anh.
Em đã từng nghĩ, giá như em lấy một người khác thì sẽ thế nào. Nếu có người đàn ông nào tán tỉnh em, em lại rung động. Em cũng đã từng nghĩ, nếu mình yêu họ, mình cưới họ thì sẽ thế nào đây. Nếu anh ta là chồng mình, thì có lẽ mình sẽ sung sướng hơn…
Nhưng rồi, em lại tỉnh ngủ, em nghĩ về anh, về những gì chúng ta trải qua. Tất cả những gì anh làm cũng vì mẹ con em. Vô tâm một tí cũng không sao, đàn ông ai chẳng vậy… Em lấy người khác rồi cũng có lúc họ vô tâm vậy thôi anh… Em hiểu tất cả những chuyện này. Không biết, có lúc nào anh như vậy, có lúc nào anh xao lòng vì một người con gái khác?
Anh ơi, anh hãy thông cảm cho vợ anh, phụ nữ hay yếu mềm như vậy. Anh hãy hiểu cho những lúc em xao lòng. Em vẫn yêu anh, chân thành và tha thiết, anh đừng nghi ngờ gì tình cảm của em cả. Em cảm thấy mình có lỗi với chồng khi rung động trước một người đàn ông hơn anh, đó là em nghĩ. Còn bây giờ, em đã quay lại với gia đình mình rồi, quay lại guồng xoáy của cuộc sống này và em thật sự yêu anh… Xin lỗi chồng vì em đã có những phút xao lòng. Chỉ mong vợ chồng mình gạt bỏ được những hiềm khích và mãi mãi trân trọng nhau…
(Vợ chồng)